Chuyện kỳ lạ của cô gái biết đọc tâm trí - Chương 9
Chương 9: Sự Thật Đằng Sau
Khi Mia, Emily và Ryan bước vào đồn cảnh sát, không khí bên trong có vẻ tấp nập. Cảnh sát viên đi lại, đang bận rộn xử lý những vụ việc khác nhau. Họ đến thẳng văn phòng của thám tử Ryan và gõ cửa.
“Ryan, các anh đã trở lại!” thám tử Ryan kêu lên, ngẩng đầu nhìn họ với ánh mắt đầy tò mò. “Có chuyện gì mới?”
“Chúng tôi đã tìm thấy những thông tin quan trọng về vụ án của Daniel,” Mia nói, giọng tràn đầy quyết tâm.
“Mọi thứ diễn ra như thế nào?” Ryan hỏi, nhìn chăm chú vào cả ba.
Mia đặt một túi tài liệu lên bàn, trong đó có các giấy tờ và ghi âm từ cuộc họp mà họ đã tham gia. “Đây là những gì chúng tôi ghi được,” cô nói. “Michael đang đứng sau mọi giao dịch bất hợp pháp trong công ty. Anh ta có một nhóm người làm việc cho mình và đã đe dọa Daniel.”
“Và chúng tôi cũng nghe thấy anh ta nhắc đến việc sẽ loại bỏ bất kỳ ai cản trở,” Emily bổ sung. “Chúng tôi có lý do để tin rằng Daniel không phải là nạn nhân duy nhất.”
Thám tử Ryan mở túi ra và kiểm tra các tài liệu, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn. “Điều này rất nghiêm trọng. Nếu những gì các cô nói là đúng, chúng ta cần phải hành động ngay lập tức.”
Mia cảm thấy hồi hộp khi nghe thám tử nói. “Vậy chúng ta có thể làm gì?” cô hỏi.
“Trước hết, chúng ta sẽ cần xác minh thông tin này,” Ryan nói. “Tôi sẽ triệu tập một cuộc họp với cấp trên. Nếu có thể, chúng ta cần theo dõi Michael và nhóm của anh ta.”
“Chúng ta có thể tham gia vào cuộc điều tra không?” Emily hỏi.
“Đây là một tình huống nguy hiểm,” Ryan nhắc nhở. “Nhưng nếu các cô cảm thấy sẵn sàng, tôi có thể đưa các cô vào.”
Mia gật đầu. “Chúng tôi không thể đứng yên. Chúng tôi đã đến gần sự thật và không thể để những kẻ này thoát khỏi trách nhiệm.”
Sau khi cuộc họp ngắn với cảnh sát diễn ra, Ryan dẫn Mia và Emily đến một phòng họp lớn, nơi mà một số nhân viên cảnh sát khác đang có mặt. Họ thảo luận về kế hoạch hành động.
“Chúng ta sẽ cần một nhóm theo dõi Michael,” Ryan nói. “Nếu như anh ta tham gia vào bất kỳ hoạt động nào bất hợp pháp, chúng ta sẽ có bằng chứng để bắt giữ anh ta.”
Mia cảm thấy hồi hộp khi nghe kế hoạch. “Có thể chúng ta sẽ phải xâm nhập vào nhóm của anh ta một lần nữa không?” cô hỏi.
“Điều đó không chắc chắn,” một cảnh sát khác trả lời. “Nhưng nếu Michael không ngừng hoạt động, chúng ta sẽ phải điều tra sâu hơn.”
“Chúng ta có thể cử người theo dõi anh ta,” Ryan nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Nhưng các cô phải hết sức cẩn thận. Nếu Michael phát hiện ra, có thể sẽ rất nguy hiểm.”
“Chúng tôi đã sẵn sàng,” Mia khẳng định. “Chúng tôi không thể để chuyện này tiếp tục.”
Sau khi cuộc họp kết thúc, Mia và Emily được giao nhiệm vụ theo dõi Michael. Họ cùng một đội cảnh sát rời đồn, cảm giác hồi hộp dâng lên. “Chúng ta sẽ theo dõi anh ta từ xa,” Ryan giải thích. “Nếu có dấu hiệu gì đáng ngờ, hãy báo ngay cho tôi.”
Khi đến khu vực mà Michael thường lui tới, Mia cảm thấy như mọi thứ đang diễn ra một cách hỗn loạn. Họ ngồi trong một chiếc xe tuần tra, và từ đó có thể quan sát được nơi mà Michael thường đến. Trời đã tối, và ánh đèn của thành phố lấp lánh bên ngoài.
“Chúng ta sẽ chờ đợi,” Ryan nói, nhìn chăm chú vào màn hình theo dõi. “Mong rằng anh ta sẽ xuất hiện.”
“Cảm giác hồi hộp quá,” Emily thì thầm, ánh mắt vẫn dõi theo xung quanh.
“Mình nghĩ Michael không phải là người dễ dàng,” Mia trấn an. “Nhưng nếu chúng ta có thể nắm được thông tin quan trọng, chúng ta sẽ sớm tìm ra cách để kết thúc mọi chuyện.”
Sau một thời gian chờ đợi, Mia nhìn thấy một chiếc xe hơi đen tiến lại gần. “Ryan, nhìn kìa! Có phải đó là xe của Michael không?” cô hỏi.
Ryan nhanh chóng kiểm tra. “Đúng rồi. Hãy chuẩn bị, chúng ta sẽ theo dõi anh ta từ đây.”
Michael bước ra khỏi xe, vẻ mặt trầm tư. Hắn nhìn quanh một lượt, rồi tiến vào một tòa nhà gần đó. Mia và Emily cùng quan sát, lòng cảm thấy hồi hộp.
“Chúng ta phải vào trong,” Mia quyết định. “Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này.”
“Nhưng liệu có an toàn không?” Emily hỏi, ánh mắt lo lắng.
“Mình sẽ là người theo dõi từ phía sau,” Ryan nói. “Hai bạn hãy cẩn thận và liên lạc với tôi nếu có gì bất thường.”
Mia gật đầu, rồi cùng Emily tiến vào trong tòa nhà.
Bên trong, không khí trở nên nặng nề. Họ thấy một hành lang dài, ánh đèn mờ ảo. Mia và Emily khẽ bước đi, lắng nghe âm thanh xung quanh. Cảm giác như mọi thứ đang sôi sục, và họ biết rằng sự thật đang chờ đợi phía trước.
Khi tiến đến một cánh cửa, họ nghe thấy tiếng nói. “Chúng ta cần phải giải quyết vấn đề này ngay lập tức,” Michael nói, giọng nghiêm túc.
“Nhưng nếu chúng ta loại bỏ Daniel và những kẻ khác, sẽ có rắc rối,” một giọng nói khác cất lên.
Mia và Emily nhìn nhau, cảm giác căng thẳng. Họ biết rằng họ phải tìm hiểu thêm.
“Điều này không thể tiếp tục,” Michael nói. “Chúng ta sẽ phải hành động trước khi có ai đó phát hiện ra.”
Mia cảm thấy như mọi thứ đang trở nên tồi tệ hơn. “Chúng ta phải vào trong,” cô nói.
Emily gật đầu. Họ nhẹ nhàng mở cửa và bước vào bên trong. Không khí căng thẳng tràn ngập.
Michael cùng với một nhóm người đang bàn bạc, và Mia cảm nhận được sự lo lắng trong không gian. Họ nhanh chóng lén lút di chuyển đến một vị trí ẩn nấp, lắng nghe cuộc trò chuyện.
“Chúng ta không thể để ai phát hiện ra. Daniel đã biết quá nhiều và chúng ta phải giải quyết ngay bây giờ,” Michael nói với vẻ nghiêm túc.
“Và nếu điều đó có nghĩa là phải loại bỏ những người khác?” một người khác hỏi.
“Mọi thứ sẽ dừng lại nếu chúng ta không hành động,” Michael đáp, ánh mắt quyết liệt.
Mia cảm thấy mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng. Họ phải hành động ngay lập tức. “Chúng ta không thể để họ tiếp tục như vậy,” cô thì thầm với Emily.
“Chúng ta cần gọi Ryan,” Emily nói, và lấy điện thoại ra. Nhưng khi cô định nhấn nút gọi, một tiếng động lớn vang lên.
Cửa bất ngờ mở ra, và một trong những người trong nhóm Michael quay lại, ánh mắt lạnh lùng. “Các ngươi đang làm gì ở đây?” hắn gầm lên, và mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Mia và Emily.
“Chạy!” Mia la lớn, cảm thấy nỗi sợ hãi ập đến. Họ quay lưng lại và lao ra khỏi phòng, nhưng những người trong nhóm đã chặn đường họ.
“Hãy bắt lấy họ!” Michael ra lệnh, sự giận dữ hiện rõ trên gương mặt.
Mia và Emily chạy qua hành lang, cảm giác như mình đang bị đuổi theo bởi những cơn ác mộng. Họ cần phải tìm đường thoát ra khỏi tòa nhà này trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
“Nhanh lên!” Mia thốt lên, khi họ lao ra ngoài cửa chính.
Khi họ đến bên ngoài, Mia và Emily tìm thấy Ryan đang đợi ở bên xe. “Lên xe! Nhanh lên!” anh kêu lên, vẻ mặt lo lắng.
Mia và Emily nhảy vào xe, và Ryan lập tức khởi động máy. “Chúng ta phải rời khỏi đây ngay bây giờ!” anh nói, chân đạp mạnh vào ga.
Khi xe lao đi, Mia cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng lo lắng. Họ đã ở rất gần sự thật, nhưng sự nguy hiểm vẫn chưa chấm dứt.
“Chúng ta đã nghe thấy điều gì?” Ryan hỏi, khi họ di chuyển ra khỏi khu vực nguy hiểm.
“Michael đang âm thầm chuẩn bị loại bỏ bất kỳ ai cản trở,” Mia nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh. “Chúng ta cần phải báo cáo cho cảnh sát ngay lập tức.”
“Và chúng ta cần bảo vệ bản thân,” Emily thêm vào, vẻ mặt lo lắng.
“Chúng ta sẽ làm mọi cách để đảm bảo an toàn,” Ryan hứa hẹn. “Điều này sẽ không dừng lại cho đến khi mọi thứ được làm rõ.”
Khi chiếc xe chạy qua những con phố tối tăm, Mia cảm thấy như bão tố đang chờ đợi ở phía trước. Họ đã tìm ra sự thật, nhưng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách. Cô biết rằng mình sẽ phải đối mặt với những quyết định khó khăn, và cuộc chiến cho công lý vẫn còn lâu mới kết thúc.
“Mọi thứ sẽ sớm được sáng tỏ,” Mia thì thầm với chính mình. “Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật.”