Chuyến Phiêu Lưu Thời Nhà Hán - Chương 4
Chương 4: Phát Hiện Bí Mật Về Chiếc Đồng Hồ
Sáng hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên len lỏi qua những tán cây, Jack thức dậy với cảm giác nặng nề trong lòng. Anh nằm trên chiếu tre cứng cáp, nhìn lên trần nhà bằng gỗ mộc mạc. Tiếng chim hót ngoài cửa sổ, cùng tiếng lao xao của những người dân bắt đầu ngày mới, tạo nên một khung cảnh thanh bình. Nhưng trong tâm trí Jack, những câu hỏi về chiếc đồng hồ và cách để trở về hiện tại vẫn không ngừng quay cuồng.
Sau khi rửa mặt bằng nước từ một chậu nhỏ, Jack bước ra ngoài, nơi anh thấy Trần Vũ đang chỉ huy nhóm binh sĩ chuẩn bị cho hành trình tiếp theo. Khi thấy Jack, Trần Vũ gật đầu chào, rồi bước tới gần.
“Ngươi đã ngủ ngon chứ?” Trần Vũ hỏi, giọng điệu thân thiện.
“Cảm ơn, tôi đã nghỉ ngơi khá tốt,” Jack đáp. “Nhưng trong đầu vẫn còn nhiều điều cần suy nghĩ.”
“Có lẽ ngươi cần thêm chút thời gian để làm quen với nơi này,” Trần Vũ nói, rồi bất ngờ chuyển chủ đề. “Ta đã nghe về chiếc đồng hồ kỳ lạ mà ngươi mang theo. Có thật nó là một cổ vật không?”
Jack nhìn Trần Vũ, do dự một lúc. “Nó… là một thứ rất đặc biệt,” anh nói chậm rãi. “Tôi chưa chắc nó có thực sự là một cổ vật hay không, nhưng tôi biết rằng nó có liên quan đến lý do tôi xuất hiện ở đây.”
Trần Vũ nhíu mày, tỏ vẻ nghiêm túc. “Ta có quen một người học giả ở ngôi làng gần đây, ông ta rất giỏi về lịch sử và cổ vật. Có lẽ ngươi nên gặp ông ta để tìm hiểu thêm. Chúng ta đang trên đường tới đó, nếu ngươi muốn, ngươi có thể đi cùng.”
Jack cảm thấy hy vọng lóe lên trong lòng. “Cảm ơn ông, Trần Vũ. Đó có thể là manh mối mà tôi cần.”
Trưa hôm đó, sau khi chuẩn bị xong, cả nhóm binh sĩ cùng Jack lên đường. Con đường dẫn đến ngôi làng qua những cánh đồng lúa xanh rì và những con suối nhỏ róc rách chảy. Trần Vũ và các binh sĩ dường như đã quen thuộc với con đường này, nhưng với Jack, mọi thứ đều mới mẻ và lạ lẫm.
Khoảng vài giờ sau, họ đến một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng. Ngôi làng yên bình với những ngôi nhà bằng gỗ, mái ngói đỏ tươi. Người dân đang làm việc trên cánh đồng, hoặc bán hàng tại các quầy chợ nhỏ bên đường. Khi thấy nhóm binh sĩ đến, họ ngừng lại, cúi chào với vẻ kính trọng.
“Nhà của Lão Hứa ở đằng kia,” Trần Vũ chỉ về một ngôi nhà nhỏ, mái lợp rơm, nằm cạnh bìa rừng. “Ông ấy là một học giả lớn tuổi, đã giúp đỡ triều đình nhiều lần trong việc giải mã các cổ vật. Nếu có ai hiểu rõ về chiếc đồng hồ của ngươi, thì chính là ông ấy.”
Jack gật đầu, cảm ơn Trần Vũ rồi bước tới ngôi nhà. Trước cửa, một ông lão với mái tóc bạc trắng đang ngồi trên chiếc ghế tre, tay cầm cuốn sách cũ kỹ, trông như đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Khi thấy Jack, ông lão ngẩng đầu lên, đôi mắt tinh anh sau cặp kính cận nhỏ bé, nhưng đầy trí tuệ.
“Chào cụ, tôi là Jack,” anh nói, cúi đầu chào theo phong tục mà anh đã học được từ những ngày đầu ở đây. “Ngài Trần Vũ đã giới thiệu tôi đến gặp cụ để nhờ giúp đỡ về một món đồ mà tôi tìm thấy.”
Lão Hứa mỉm cười, đặt cuốn sách xuống bàn nhỏ cạnh ghế, rồi gật đầu. “Chào cậu, Jack. Trần Vũ đã nói với ta về cậu và chiếc đồng hồ của cậu. Hãy vào trong, chúng ta sẽ nói chuyện kỹ hơn.”
Jack bước vào ngôi nhà nhỏ, nơi ông lão sống một mình. Nội thất đơn giản nhưng gọn gàng, với những kệ sách cao chất đầy sách cổ. Giữa phòng, một chiếc bàn gỗ đã cũ kỹ được đặt làm trung tâm, trên đó là vài dụng cụ viết và một bản đồ cổ.
“Cậu hãy đưa chiếc đồng hồ đó cho ta xem,” Lão Hứa nói, mắt nhìn chăm chú vào Jack.
Jack từ từ lấy chiếc đồng hồ ra khỏi túi áo. Lão Hứa đón nhận nó bằng cả hai tay, ánh mắt đầy tò mò và tôn kính. Ông xoay chiếc đồng hồ trong tay, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào, làm nổi bật những ký tự cổ xưa trên bề mặt đồng.
“Đây là một tác phẩm tuyệt đẹp,” Lão Hứa nói nhỏ, như nói với chính mình. “Ta chưa từng thấy một vật gì như thế này… Những ký tự này… không phải là chữ Hán thông thường. Chúng thuộc về một dạng ngôn ngữ cổ đại, có thể là một mật mã mà chỉ một số ít người biết.”
Jack ngồi xuống đối diện Lão Hứa, chăm chú lắng nghe. “Tôi đã thử xoay các phần của nó, và một vài ký tự thay đổi vị trí. Nhưng tôi không biết ý nghĩa của chúng.”
Lão Hứa gật đầu, tiếp tục kiểm tra chiếc đồng hồ. “Có thể đây là một loại khóa thời gian, một cổ vật huyền bí được sử dụng trong những nghi lễ cổ xưa. Ta cần thêm thời gian để nghiên cứu kỹ hơn… Nhưng cậu có nói rằng chiếc đồng hồ này có liên quan đến sự xuất hiện của cậu ở đây?”
Jack thở dài, rồi quyết định kể lại câu chuyện từ đầu: từ việc anh tìm thấy chiếc đồng hồ trong khu khảo cổ, đến cơn lốc xoáy bất ngờ đưa anh tới thời đại này. Lão Hứa lắng nghe chăm chú, không ngắt lời.
“Kỳ lạ thật,” ông lão nói sau khi Jack kể xong. “Nếu đúng như những gì cậu nói, thì chiếc đồng hồ này không chỉ là một cổ vật, mà có thể là một loại công cụ điều khiển thời gian. Nhưng để kích hoạt lại nó, cậu cần một loại nguyên liệu đặc biệt…”
“Nguyên liệu gì vậy?” Jack hỏi, cảm giác hy vọng lóe lên.
“Ta không chắc chắn,” Lão Hứa trả lời, mắt vẫn chăm chú nhìn chiếc đồng hồ. “Nhưng theo những gì ta biết, thời nhà Hán có một loại đá quý rất hiếm, được cho là có khả năng tương tác với các cổ vật thần bí. Người ta gọi nó là Thiên Hỏa Thạch, một loại đá chỉ có ở những vùng núi sâu của đế quốc. Nếu có được viên đá đó, có thể cậu sẽ kích hoạt lại được chiếc đồng hồ và trở về thời đại của mình.”
Jack cảm thấy như một tia sáng đã mở ra giữa màn đêm tối. “Thiên Hỏa Thạch… Tôi cần phải tìm ra nó. Cụ có biết làm thế nào để tôi có thể tìm được không?”
Lão Hứa gật đầu chậm rãi. “Viên đá này rất hiếm và chỉ được sở hữu bởi những người có quyền lực lớn. Cậu có thể phải đến triều đình để xin phép, hoặc… tìm cách nào đó để lấy được nó từ những kẻ nắm giữ.”
Jack hiểu rằng đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Nhưng nếu đó là cách duy nhất để trở về, anh sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào. Anh cảm ơn Lão Hứa và đứng dậy, quyết định lên đường ngay lập tức.
“Tôi sẽ đi tìm Thiên Hỏa Thạch,” Jack nói, ánh mắt kiên quyết. “Tôi sẽ làm mọi cách để trở về.”
Lão Hứa mỉm cười, rồi đặt chiếc đồng hồ vào tay Jack. “Chúc cậu may mắn, Jack. Hãy cẩn thận. Thời đại này đầy rẫy những nguy hiểm mà cậu không thể lường trước được.”
Với những lời khích lệ đó, Jack rời khỏi ngôi nhà của Lão Hứa, lòng tràn đầy quyết tâm. Cuộc hành trình của anh đã bước sang một giai đoạn mới, với mục tiêu rõ ràng hơn. Nhưng Jack biết rằng, từ giờ trở đi, mọi thứ sẽ càng trở nên khó khăn và nguy hiểm hơn nhiều.