Chuyến Tàu Của Tương Lai - Chương 2
Chương 2: Động Cơ Hơi Nước Đầu Tiên Trên Đường Sắt
Năm 1814, ở một ngôi làng nhỏ tại Wylam, Anh Quốc, một chàng trai trẻ tên George Stephenson đang chăm chú theo dõi một đầu máy hơi nước đơn giản đang được thử nghiệm trên một đoạn đường sắt ngắn. Gió se lạnh thổi qua, mang theo mùi hương của đồng quê và âm thanh rít lên của động cơ cũ kỹ. George, với đôi mắt sắc bén và bộ quần áo thợ mộc đơn giản, không thể rời mắt khỏi cỗ máy trước mặt.
“Cỗ máy này thực sự là một bước tiến, nhưng tôi tin rằng nó vẫn có thể được cải thiện rất nhiều,” George lẩm bẩm một mình, đôi tay vẽ vẽ trên không trung như thể đang hình dung ra một thiết kế mới.
Bên cạnh anh là William Hedley, một kỹ sư hàng đầu của Wylam, người đã có nhiều năm kinh nghiệm trong việc phát triển động cơ hơi nước. Hedley mỉm cười khi thấy sự tập trung và lòng nhiệt huyết của George. “George, tôi thấy trong mắt cậu có một ý tưởng lớn đang chờ được hiện thực hóa. Cậu nghĩ sao về chiếc máy này?”
George nhìn thẳng vào Hedley, ánh mắt kiên định. “Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể tạo ra một động cơ mạnh mẽ hơn, nhanh hơn, và ổn định hơn. Hãy tưởng tượng một đầu máy có thể kéo theo những toa hàng nặng qua những đoạn đường sắt dài, không chỉ để phục vụ trong các mỏ mà còn có thể kết nối các thành phố, vùng miền với nhau.”
Hedley gật đầu, tỏ vẻ đồng tình. “Tôi cũng từng có những suy nghĩ tương tự, nhưng chưa ai dám thử nghiệm điều đó trên quy mô lớn. Cậu có đủ dũng cảm để làm điều đó không?”
George mỉm cười tự tin. “Tôi không chỉ có dũng cảm, mà còn có niềm tin. Nếu chúng ta có thể nâng cấp động cơ này, chúng ta sẽ mở ra một kỷ nguyên mới cho giao thông vận tải. Tôi sẵn sàng bắt đầu từ bây giờ.”
Với sự hỗ trợ của Hedley, George bắt đầu thiết kế và thử nghiệm các cải tiến cho động cơ hơi nước. Anh dành nhiều ngày đêm bên bản vẽ, những chi tiết phức tạp dần hiện ra trên giấy. Anh không ngừng tìm kiếm những cách để cải tiến hệ thống bánh răng, tăng cường sức mạnh của động cơ, và làm sao để đầu máy có thể chạy nhanh hơn mà vẫn ổn định.
Một buổi tối muộn, trong xưởng nhỏ của mình, George đang chăm chú làm việc thì Robert, con trai của anh, bước vào. Cậu bé khoảng mười hai tuổi, khuôn mặt lanh lợi, đôi mắt tràn đầy sự tò mò.
“Cha, sao cha vẫn còn ở đây? Mẹ nói cha nên nghỉ ngơi đi,” Robert nói, giọng lo lắng.
George ngước lên nhìn con trai, rồi mỉm cười hiền từ. “Robert, cha đang làm một việc rất quan trọng. Nếu cha thành công, chúng ta sẽ không chỉ thay đổi cuộc sống của gia đình mình, mà còn của hàng triệu người khác.”
Robert tiến lại gần, nhìn vào bản vẽ trên bàn. “Cha đang làm gì vậy? Nó trông phức tạp quá.”
George kéo Robert ngồi xuống bên cạnh mình. “Đây là bản thiết kế cho một đầu máy hơi nước mới, con trai. Cha muốn tạo ra một cỗ máy có thể di chuyển nhanh hơn và mạnh hơn bất kỳ thứ gì chúng ta từng thấy.”
Robert nhìn chằm chằm vào bản vẽ, ánh mắt sáng rực. “Cha nghĩ nó sẽ chạy nhanh như thế nào?”
George cười. “Nhanh hơn nhiều so với bất kỳ cỗ máy nào hiện có. Nếu thành công, con sẽ thấy những chuyến tàu chạy trên đường sắt, mang theo hàng hóa và con người đi khắp mọi nơi. Chúng ta sẽ kết nối những thành phố, những quốc gia lại với nhau.”
Robert ngẫm nghĩ một lúc, rồi hỏi tiếp. “Cha có nghĩ nó sẽ thay đổi thế giới không?”
George gật đầu, giọng nói đầy tự tin. “Cha tin chắc rằng nó sẽ làm được điều đó, Robert. Và con sẽ là một phần của tương lai đó.”
Sau nhiều tháng làm việc không ngừng nghỉ, vào tháng 7 năm 1814, chiếc đầu máy hơi nước đầu tiên của George Stephenson, mang tên “Blücher”, đã sẵn sàng để được thử nghiệm. Sự kiện này thu hút sự chú ý của nhiều người, từ các kỹ sư, thợ cơ khí, đến cả những nhà đầu tư tò mò muốn biết cỗ máy này có thể làm được gì.
Ngày hôm đó, tại con đường sắt dài gần mỏ than ở Killingworth, một đám đông đã tụ tập lại để chứng kiến khoảnh khắc lịch sử này. George Stephenson, mặc chiếc áo khoác dài màu nâu, đứng cạnh đầu máy của mình, ánh mắt sáng ngời niềm tự hào. Bên cạnh ông là Robert, người không thể giấu được sự hồi hộp khi lần đầu tiên thấy tác phẩm của cha mình chuẩn bị khởi hành.
“Chúng ta đã sẵn sàng chưa?” George hỏi, giọng đầy khí thế.
Các công nhân đứng gần đó gật đầu xác nhận, sẵn sàng chờ lệnh. Bánh xe của đầu máy “Blücher” bắt đầu lăn khi động cơ được khởi động. Tiếng xì xì của hơi nước, tiếng bánh xe nghiền lên đường ray, tạo nên một âm thanh đầy sức mạnh và hứa hẹn.
Đầu máy chậm rãi tiến về phía trước, kéo theo những toa than nặng nề. Tốc độ của nó từ từ tăng lên, nhanh hơn so với bất kỳ động cơ nào trước đó. Đám đông reo hò cổ vũ khi chiếc “Blücher” vượt qua thử thách, chứng minh rằng công nghệ mới này có thể vận hành với hiệu suất vượt trội.
Robert chạy theo bên cạnh cha mình, đôi mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ. “Cha đã làm được rồi, cha ơi! Nó thực sự chạy được!”
George cười lớn, đôi mắt không giấu được niềm vui sướng. “Đúng vậy, Robert. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm, nhưng với chiếc đầu máy này, tương lai đã mở ra trước mắt chúng ta.”
Cả hai cha con đứng lại, nhìn theo chiếc đầu máy hơi nước đầu tiên của họ đang kéo dài trên đường sắt. Đó không chỉ là một cỗ máy, mà còn là một biểu tượng của sự đổi mới, của hy vọng và của một tương lai đầy tiềm năng. George Stephenson đã đặt nền móng cho một cuộc cách mạng trong giao thông vận tải, một cuộc cách mạng sẽ thay đổi cả thế giới.