Cố Vấn Của Bắc Mỹ - Chương 3
Chương 3: Những Thách Thức Đầu Tiên
Mặt trời dần ló dạng, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu xuống ngôi làng nhỏ mà Thomas Blackwood và những người đồng hành đã dày công xây dựng. Không khí trong lành tràn ngập sự sống, nhưng dưới vẻ bề ngoài tươi đẹp ấy, những thách thức đang âm thầm chờ đợi.
Bắt Đầu Một Ngày Mới
“Chúng ta cần làm gì hôm nay?” Edward hỏi khi họ chuẩn bị bữa sáng bằng những thực phẩm mới thu thập được từ người bản địa.
“Ta cần phải trồng hạt giống,” Thomas trả lời, nhìn về phía khu đất đã được dọn sạch. “Và cũng nên củng cố lại các công trình xây dựng.”
“Vậy hãy bắt tay vào việc thôi,” Edward đáp, lòng phấn chấn.
Khi cả nhóm bắt đầu công việc, không khí vui vẻ tràn ngập. Họ vừa làm vừa trao đổi kinh nghiệm với những người bản địa, tạo ra một sự hòa quyện văn hóa đầy thú vị. Tuy nhiên, sự bình yên này không kéo dài được lâu.
Cơn Bão Bất Ngờ
Đang trong lúc trồng trọt, bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, làm cho cây cối rung rinh. Thomas nhìn lên bầu trời, nhận ra những đám mây đen đang kéo đến.
“Chúng ta cần tìm nơi trú ẩn!” ông hô lớn.
Mọi người vội vã chạy về phía các công trình đã dựng lên. Edward cùng vài người khác cố gắng bảo vệ những cây giống vừa trồng.
“Nhưng không thể để chúng bị hư hại!” Edward kêu lên.
“Đừng lo, chúng ta sẽ cố gắng làm tất cả,” Thomas nói, trong khi giọng nói của ông bị át bởi tiếng gió gào thét.
Cơn bão ập đến mạnh mẽ. Mưa lớn trút xuống, cây cối bị gãy đổ, và tiếng sấm vang dội. Tất cả mọi người đều co cụm lại trong một trong những ngôi nhà tạm bợ.
Giải Quyết Khó Khăn
Sau cơn bão, mọi thứ đều lộn xộn. Khi trời sáng lại, Thomas bước ra ngoài, lòng nặng trĩu. Cảnh vật xung quanh hoang tàn, các công trình bị hư hại, và đất đai ngập nước.
“Ôi không, hạt giống của chúng ta!” Edward thốt lên khi thấy khu đất đã được dọn dẹp bị biến thành một đầm lầy.
“Chúng ta sẽ phải bắt đầu lại,” Thomas nói, giọng trầm xuống. “Nhưng hãy nhớ rằng, chúng ta đã vượt qua rất nhiều khó khăn. Điều này không thể đánh bại chúng ta!”
Một vài người trong nhóm tỏ ra chán nản, nhưng Thomas không cho phép điều đó xảy ra. “Hãy tập hợp lại! Chúng ta sẽ lên kế hoạch sửa chữa và trồng lại hạt giống. Và hãy nhớ, chúng ta không cô đơn. Chúng ta còn có Wíka và người bản địa bên cạnh.”
Sự Giúp Đỡ Từ Người Bản Địa
Khi Thomas và đội ngũ bắt tay vào việc sửa chữa, Wíka và một số người bản địa xuất hiện. Họ mang theo đồ ăn và một số công cụ hỗ trợ.
“Chúng tôi thấy các bạn gặp khó khăn,” Wíka nói, giọng điệu đầy thông cảm. “Chúng tôi muốn giúp đỡ.”
“Cảm ơn các bạn rất nhiều,” Thomas đáp, lòng cảm kích. “Chúng tôi cần tất cả sự giúp đỡ có thể.”
Người bản địa bắt đầu hướng dẫn họ cách làm việc với đất và cách trồng cây phù hợp với khí hậu nơi đây. Họ cũng mang đến những loại hạt giống địa phương có khả năng sinh trưởng tốt hơn trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
“Chúng tôi gọi đây là hạt ngô,” Wíka giải thích. “Loại này có thể sống sót trong mưa lớn.”
Thomas lắng nghe chăm chú, ghi chép lại những điều Wíka chia sẻ. “Chúng tôi sẽ trồng chúng ngay.”
Tăng Cường Tinh Thần Đoàn Kết
Nhờ sự giúp đỡ từ người bản địa, công việc nhanh chóng tiến triển. Thomas và Edward đã thấy lại hy vọng trong mắt mọi người. Họ cùng nhau trồng hạt giống mới và củng cố các công trình đang trong quá trình sửa chữa.
“Chúng ta không chỉ xây dựng nhà cửa,” Edward nói, khi họ nghỉ ngơi giữa giờ. “Mà còn xây dựng mối quan hệ với người bản địa.”
“Đúng vậy,” Thomas đồng tình. “Chúng ta phải cùng nhau phát triển. Chỉ khi đó, cả hai bên mới có thể sống hòa hợp.”
Cuộc Họp Đầu Tiên
Khi công việc dần ổn định, Thomas quyết định tổ chức một cuộc họp với cả nhóm, cũng như với Wíka và người bản địa.
“Tôi cảm thấy chúng ta đã đạt được nhiều thành công,” Thomas nói, khi mọi người tập trung lại. “Chúng ta đã vượt qua cơn bão và khôi phục lại những gì đã mất.”
“Nhưng chúng ta cũng phải chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo,” Edward thêm vào. “Thời tiết có thể sẽ còn khắc nghiệt hơn.”
“Chúng ta cần lập kế hoạch lâu dài,” Wíka nói, gương mặt nghiêm túc. “Người bản địa đã sống trong vùng này hàng thế kỷ, và chúng tôi biết cách đối phó với thiên nhiên.”
“Chúng ta sẽ học hỏi từ nhau,” Thomas đáp, ánh mắt rực sáng. “Cùng nhau, chúng ta có thể tạo ra một cộng đồng mạnh mẽ.”
Khởi Đầu Một Chương Mới
Cuộc họp kết thúc với một bầu không khí tích cực. Từng người trong nhóm đều cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ hơn giữa họ và người bản địa. Họ quyết định hợp tác chặt chẽ, không chỉ trong việc trồng trọt mà còn trong việc bảo vệ môi trường xung quanh.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, Thomas đứng bên bờ sông, nhìn về phía khu rừng xanh mướt. Ông cảm thấy một niềm hy vọng mới dâng trào trong lòng. “Chúng ta sẽ thành công,” ông tự nhủ, “không chỉ vì bản thân, mà còn vì tất cả những người xung quanh.”
Cuộc hành trình của họ vẫn còn dài, nhưng Thomas biết rằng họ đã bước những bước đầu tiên vững chắc trên con đường khai phá Bắc Mỹ. Những thách thức không còn là trở ngại, mà là những cơ hội để họ học hỏi và trưởng thành.