Cố Vấn Của Bắc Mỹ - Chương 5
Chương 5: Nỗi Lo và Niềm Hy Vọng
Sau những tuần lễ làm việc chăm chỉ, mùa màng bắt đầu phát triển, và hy vọng tràn đầy trong lòng mọi người. Tuy nhiên, Thomas Blackwood biết rằng sự ổn định này có thể không kéo dài mãi. Ông cảm thấy nỗi lo lắng về những mối đe dọa từ bên ngoài đang rình rập.
Tin Đồn về Kẻ Thù
Một buổi chiều, khi Thomas và Edward đang làm việc ở cánh đồng, một thành viên trong nhóm đột ngột chạy tới, thở hổn hển.
“Có tin xấu!” người đàn ông hớt hải nói. “Một nhóm người lạ đã đến gần khu vực của chúng ta. Họ có vẻ không thân thiện!”
“Ngươi có chắc không?” Thomas hỏi, lòng bỗng trĩu nặng.
“Chúng tôi đã nghe họ nói về việc chiếm lấy đất đai. Chúng ta phải chuẩn bị!”
Edward nhìn Thomas, lo lắng hiện rõ trong ánh mắt. “Chúng ta phải thông báo cho mọi người ngay lập tức.”
Cuộc Họp Khẩn Cấp
Thomas lập tức tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với toàn bộ nhóm và người bản địa. Trong không khí căng thẳng, mọi người đều lắng nghe từng lời một.
“Chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa nghiêm trọng,” Thomas nói, giọng điệu kiên quyết. “Một nhóm người lạ có thể đến để chiếm lấy đất của chúng ta. Chúng ta cần phải hành động ngay!”
“Chúng ta phải bảo vệ mùa màng và nơi ở,” Edward thêm vào. “Nếu cần thiết, chúng ta sẽ đứng lên bảo vệ nhau.”
“Nhưng liệu họ có tấn công không?” Một người trong nhóm lo lắng hỏi.
“Chúng ta cần chuẩn bị cho mọi tình huống,” Wíka lên tiếng, gương mặt nghiêm túc. “Chúng tôi có kinh nghiệm trong những cuộc xung đột. Chúng ta sẽ cần một kế hoạch.”
Chuẩn Bị Phòng Thủ
Cuộc họp đi đến quyết định chuẩn bị cho một kế hoạch phòng thủ. Thomas cùng với Edward và Wíka phân chia công việc cho từng nhóm. Một số người sẽ lo liệu việc xây dựng hàng rào bảo vệ, trong khi những người khác sẽ tìm kiếm những nguồn tài nguyên để làm vũ khí.
“Chúng ta cần phải tạo ra một khu vực an toàn cho cộng đồng,” Thomas nói. “Hãy sử dụng những gì chúng ta có và làm việc nhanh chóng.”
Xây Dựng Hàng Rào
Trong những ngày tiếp theo, không khí làm việc hối hả tràn ngập trong làng. Thomas và nhóm của ông cùng người bản địa đi thu thập gỗ và đá để xây dựng hàng rào. Họ cũng tìm kiếm những loại cây có thể dùng làm hàng rào tự nhiên.
“Cái này sẽ giúp ngăn chặn kẻ thù,” Wíka chỉ vào một loại cây có gai. “Chúng sẽ không thể dễ dàng vượt qua.”
“Chúng ta cũng cần một nơi để cảnh giới,” Edward gợi ý. “Tôi sẽ dựng một chòi canh ở trên cao.”
Cuộc Đối Đầu Không Mong Muốn
Cuối cùng, sau nhiều ngày nỗ lực, hàng rào bảo vệ đã được dựng lên. Mọi người cảm thấy tự tin hơn, nhưng nỗi lo vẫn chưa tan biến. Thomas biết rằng kẻ thù có thể đến bất kỳ lúc nào.
Một buổi tối, khi bầu trời trở nên tối đen, tiếng động lạ từ xa khiến mọi người lo lắng. “Nghe thấy không?” Edward thì thầm, ánh mắt đầy nghi hoặc.
“Đúng vậy,” Thomas đáp, đứng dậy. “Hãy chuẩn bị!”
Khi ánh sáng từ đống lửa bùng lên, hình ảnh của những người lạ bắt đầu hiện ra. Họ tiến lại gần, hình dáng không rõ nét nhưng có vẻ như đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công.
Sự Đoàn Kết và Dũng Cảm
“Giữ vững nhé, mọi người!” Thomas kêu gọi, tim đập thình thịch. “Chúng ta đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này. Hãy nhớ rằng, chúng ta không cô đơn!”
Wíka và những người bản địa đứng bên cạnh Thomas, sẵn sàng bảo vệ. “Chúng tôi sẽ cùng các bạn chiến đấu,” Wíka nói, ánh mắt kiên quyết.
Khi nhóm người lạ đến gần hơn, Thomas nhận thấy họ không mang vũ khí mà chỉ có vẻ mặt đe dọa. Ông quyết định thử một cách hòa bình.
“Dừng lại!” Thomas hô lớn. “Chúng tôi không muốn xung đột. Hãy nói chuyện với nhau!”
Một Thỏa Thuận Có Thể
Nhóm người lạ dừng lại, nhìn nhau bối rối. Một người trong số họ bước ra, giọng nói trầm ấm: “Chúng tôi không đến đây để gây chiến. Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu về vùng đất này.”
Thomas cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảnh giác. “Tại sao các bạn không nói trước?”
“Chúng tôi đã nghe thấy những điều không hay về các bạn,” người đó thẳng thắn nói. “Chúng tôi chỉ đến để kiểm tra tình hình.”
“Tình hình của chúng tôi rất tốt,” Thomas trả lời. “Chúng tôi đã hợp tác với người bản địa và cùng nhau phát triển nơi này. Chúng tôi không muốn xung đột.”
Sự Hòa Giải
Cuộc trò chuyện kéo dài, và Thomas thấy rằng họ có thể tìm được điểm chung. Nhóm người lạ, sau khi nghe Thomas giải thích về những nỗ lực của họ, bắt đầu cởi mở hơn.
“Chúng tôi có thể giúp nhau,” người lãnh đạo của nhóm lạ đề xuất. “Có rất nhiều cơ hội ở đây, và nếu chúng ta cùng nhau, mọi thứ sẽ tốt hơn.”
Thomas gật đầu, lòng tự tin hơn. “Đúng vậy. Chúng ta có thể tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp và cùng nhau phát triển. Đừng để những hiểu lầm dẫn đến xung đột.”
Khởi Đầu Một Mối Quan Hệ Mới
Cuối cùng, sau nhiều giờ thương thảo, họ đã đạt được một thỏa thuận. Nhóm người lạ sẽ giúp Thomas và cộng đồng trong việc khai thác tài nguyên, đổi lại họ sẽ được tham gia vào những hoạt động thương mại.
“Chúng ta sẽ xây dựng một thị trấn nơi mà cả hai bên đều có thể cùng nhau phát triển,” Thomas nói, niềm vui tràn đầy. “Đây là khởi đầu cho một mối quan hệ mới.”
Trong đêm đó, dưới ánh lửa trại, cả hai nhóm ngồi lại bên nhau, chia sẻ những món ăn và câu chuyện về quê hương của mình. Họ nhận ra rằng, dù khác biệt về văn hóa, nhưng họ đều có chung một ước mơ: xây dựng một tương lai tươi sáng cho chính mình và thế hệ mai sau.
Thomas nhìn quanh, thấy niềm hy vọng trong mắt mọi người. Ông biết rằng họ đã vượt qua một cột mốc quan trọng và sẵn sàng cho những chặng đường phía trước.