Cơn Bão Phép Thuật - Chương 3
Chương 3: Hành Trình Tìm Kiếm Cổ Vật
Buổi sáng hôm sau, Linh và Nam khởi hành từ ngôi làng. Trên tay họ là bản đồ cổ mà bà Elsa đã cung cấp. Bản đồ dẫn họ đến một khu rừng kỳ bí nằm phía xa dãy núi Alps, nơi mà viên Pha Lê Ánh Sáng được giấu kín.
“Linh, cậu có chắc chúng ta đi đúng hướng không?” Nam hỏi, mắt dán chặt vào bản đồ.
“Đúng rồi, Nam. Bà Elsa nói rằng khu rừng này là nơi đầu tiên chúng ta phải đi qua,” Linh đáp, ánh mắt quyết tâm nhìn về phía trước.
Khu rừng hiện ra trước mắt họ, rậm rạp và tăm tối. Cây cối cao lớn, lá cây dày đặc che kín ánh sáng mặt trời, tạo nên một không gian bí ẩn và đáng sợ.
“Linh, cẩn thận nhé. Khu rừng này có thể chứa nhiều nguy hiểm,” Nam nhắc nhở.
“Đừng lo, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua,” Linh nói, bước chân dứt khoát tiến vào rừng.
Bên trong khu rừng, không khí trở nên lạnh lẽo và yên tĩnh lạ thường. Mỗi bước đi của họ đều phát ra tiếng động nhỏ, vang vọng giữa không gian tĩnh lặng.
“Nam, nhìn kìa!” Linh chỉ tay về phía trước. Một con đường mòn nhỏ dẫn họ sâu vào trong rừng.
Họ bước đi theo con đường mòn, gặp phải nhiều sinh vật kỳ bí. Những con cáo ánh mắt sáng rực, những chú chim có màu sắc rực rỡ. Linh và Nam đều cảm nhận được sự hiện diện của phép thuật quanh họ.
“Chúng ta đang đi đúng hướng,” Linh nói, cảm nhận được năng lượng phép thuật ngày càng mạnh mẽ.
Đột nhiên, họ gặp một dòng suối nhỏ chắn ngang đường. Trên dòng suối là một cây cầu cổ kính làm bằng gỗ mục nát.
“Linh, cẩn thận. Cây cầu này trông không vững chắc lắm,” Nam nói, dò dẫm từng bước trên cầu.
Linh bước theo sau Nam, từng bước chân cẩn thận để không làm cây cầu sụp đổ. Khi họ gần qua đến bên kia, một tiếng kêu vang lên từ phía sau.
“Là ai đó?” Linh quay lại, thấy một bóng đen lướt qua trong rừng.
“Nhanh lên, Linh!” Nam kêu lên, kéo tay cô qua cầu.
Họ vừa qua đến bờ bên kia thì cây cầu sụp đổ, gỗ mục nát rơi xuống dòng suối. Cả hai thở phào nhẹ nhõm, nhưng cảm giác nguy hiểm vẫn còn hiện hữu.
“Hình như chúng ta không phải là những người duy nhất tìm kiếm viên pha lê,” Linh nói, ánh mắt cảnh giác nhìn quanh.
“Chúng ta phải cẩn thận hơn,” Nam đồng tình. “Nếu có ai đó theo dõi, chúng ta phải luôn sẵn sàng đối phó.”
Cuộc hành trình tiếp tục, họ vượt qua nhiều thử thách khác nhau trong rừng. Mỗi bước đi đều là một sự kiểm tra về lòng dũng cảm và trí thông minh của họ.
Cuối cùng, sau nhiều giờ đi bộ, họ đến một khu vực trống trải giữa rừng, nơi ánh sáng mặt trời chiếu xuống rực rỡ. Giữa khu vực đó là một đài thờ cổ kính, được bao phủ bởi cây cỏ và hoa dại.
“Đây rồi, Nam. Đài thờ mà bà Elsa đã nói,” Linh nói, bước tới gần.
Họ nhìn thấy một viên pha lê sáng lấp lánh nằm trên đài thờ, tỏa ra ánh sáng huyền diệu. Nhưng để lấy được viên pha lê, họ phải giải một câu đố được khắc trên đài thờ.
“Linh, đọc câu đố đi,” Nam nói, đứng cạnh cô.
Linh nhìn vào dòng chữ cổ xưa khắc trên đá: “Người có lòng trong sáng và trí tuệ sáng suốt mới có thể nhận được sức mạnh của viên Pha Lê Ánh Sáng. Hãy trả lời câu hỏi sau: Cái gì mất đi khi bạn nói ra?”
Nam suy nghĩ một lúc rồi nói, “Im lặng. Cái mất đi khi bạn nói ra chính là sự im lặng.”
Linh mỉm cười, cảm thấy câu trả lời đúng. Cô chạm vào viên pha lê và nó bắt đầu phát sáng mạnh mẽ, bao trùm cả hai người trong ánh sáng chói lòa.
“Chúng ta đã thành công, Nam,” Linh nói, cảm nhận sức mạnh mới chảy trong người.
“Giờ chúng ta phải nhanh chóng trở về làng trước khi cơn bão đến,” Nam nhắc nhở.
Linh gật đầu, nắm chặt viên pha lê trong tay. Họ bắt đầu hành trình trở về, mang theo hy vọng và sức mạnh mới để đối phó với cơn bão phép thuật đang ngày càng tiến gần.