Con Đường Mới - Chương 2
Chương 2: Những kết nối đầu tiên
Tháng 10 năm 1969, Stanford Research Institute (SRI), California
Trong căn phòng thí nghiệm của SRI, Doug Engelbart, nhà nghiên cứu hàng đầu về tương tác máy tính và là người đã phát minh ra chuột máy tính, đang ngồi trước một chiếc máy tính lớn. Chiếc máy này chiếm gần hết không gian của phòng thí nghiệm, với những đèn nhấp nháy và âm thanh rì rầm của các quạt làm mát. Đối diện với Doug là Bill Duvall, kỹ sư phần mềm đang cẩn thận kiểm tra từng kết nối.
“Doug, tôi nghĩ chúng ta đã sẵn sàng,” Bill nói, giọng đầy phấn khích nhưng vẫn có chút lo lắng. Họ chuẩn bị trở thành một phần của một sự kiện lịch sử – lần đầu tiên kết nối hai hệ thống máy tính qua ARPANET.
Doug gật đầu. “Được rồi, hãy bắt đầu. Tôi sẽ liên lạc với UCLA.”
Trong khi Doug gõ các lệnh vào máy tính, màn hình hiển thị những dòng mã và ký tự khó hiểu đối với người bình thường, nhưng đối với họ, đó là ngôn ngữ của tương lai. Doug gửi tín hiệu đến UCLA, nơi Leonard Kleinrock và nhóm của ông đang chờ đợi.
Tại UCLA, Leonard và Charlie đã chuẩn bị sẵn sàng. Màn hình của họ đột ngột hiển thị một tín hiệu từ SRI. Leonard cúi người xuống, chăm chú theo dõi các dòng ký tự.
“Doug, chúng ta nhận được tín hiệu,” Leonard nói qua điện thoại, giọng anh pha lẫn sự hồi hộp và phấn khởi. “Tôi thấy thông tin đang được truyền tải. Bắt đầu truyền dữ liệu.”
Tại SRI, Doug bắt đầu gửi gói dữ liệu đầu tiên – một tập tin đơn giản chứa một vài đoạn mã thử nghiệm. Trên màn hình của anh, các dòng mã bắt đầu xuất hiện, biểu thị việc dữ liệu đang được truyền đi.
“Thông tin đang đi,” Doug thì thầm, như không muốn phá vỡ không khí trang trọng của khoảnh khắc. Bill đứng cạnh anh, mắt chăm chú dõi theo quá trình. “Chúng ta đã làm được.”
Leonard tại UCLA quan sát những dòng ký tự xuất hiện trên màn hình của mình. Mọi thứ đều suôn sẻ cho đến khi thông điệp cuối cùng hiện ra, thông báo rằng tập tin đã được truyền tải thành công.
“Đây rồi!” Leonard hét lên, không giấu nổi niềm vui. Charlie nhảy lên khỏi ghế, vỗ tay và ôm lấy Leonard. Cuối cùng, họ đã thực hiện được một bước tiến quan trọng trong việc xây dựng ARPANET.
Vài ngày sau, tại SRI
Doug và Bill cùng với các nhà khoa học từ UCLA đã tổ chức một cuộc họp qua điện thoại để thảo luận về kết quả thử nghiệm. Không khí cuộc họp đầy phấn khích, nhưng cũng không thiếu sự lo lắng về những thách thức phía trước.
“Đây chỉ là bước đầu,” Leonard nói qua điện thoại. “Chúng ta cần phải mở rộng mạng lưới này. Chúng ta cần thêm các nút kết nối tại các trường đại học khác.”
Bill đồng ý. “Chúng ta đã kết nối thành công với UCLA, nhưng còn nhiều việc phải làm. Hệ thống này phải được thử nghiệm ở nhiều điều kiện khác nhau, với nhiều loại dữ liệu hơn.”
Doug gật đầu, mặc dù biết rằng những người bên kia không thể thấy. “Chúng ta sẽ tiếp tục làm việc. Nhưng tôi tin rằng chúng ta đang trên con đường đúng đắn.”
Cuộc họp kết thúc với một kế hoạch rõ ràng: mở rộng ARPANET bằng cách thêm nhiều nút kết nối tại các cơ sở nghiên cứu khác nhau. Họ bắt đầu gửi các yêu cầu hợp tác đến Đại học California, Santa Barbara (UCSB) và Đại học Utah, những nơi đã được chọn làm các nút tiếp theo của mạng.
Tháng 12 năm 1969, Đại học California, Santa Barbara
Trong một phòng thí nghiệm tại UCSB, Glen Culler, một nhà toán học và kỹ sư máy tính, đang làm việc với nhóm của mình để kết nối hệ thống của họ với ARPANET. Đây là một thách thức lớn, nhưng Glen hiểu rằng nếu họ thành công, đây sẽ là một bước đột phá quan trọng trong việc phát triển mạng lưới toàn cầu.
“Chúng ta chỉ có một cơ hội,” Glen nói với nhóm của mình. “Nếu chúng ta thất bại, chúng ta sẽ phải chờ hàng tuần để có được cơ hội thử lại. Hãy chắc chắn rằng mọi thứ đều sẵn sàng.”
Khi giờ phút kết nối đến, cả nhóm nín thở. Glen nhập lệnh cuối cùng và chờ đợi phản hồi từ UCLA. Màn hình hiển thị những dòng mã chạy qua, và sau đó, một thông báo hiện ra: “Kết nối thành công.”
Cả phòng thí nghiệm vỡ òa trong niềm vui. Glen nở nụ cười nhẹ nhõm và biết rằng họ đã tiến một bước quan trọng trong việc xây dựng ARPANET. Kết nối này, cùng với các nút tại UCLA và SRI, đã đánh dấu sự khởi đầu của một mạng lưới máy tính thực sự, mở đường cho những tiến bộ lớn lao sau này.
Nhưng họ cũng biết rằng hành trình còn dài. Các thách thức kỹ thuật vẫn đang chờ đợi, và ARPANET chỉ mới là khởi đầu của một cuộc cách mạng về thông tin. Những kết nối đầu tiên này là những bước chân nhỏ trên con đường dài, nhưng đó là những bước chân quan trọng, định hình tương lai của Internet như chúng ta biết ngày nay.
Kết thúc chương 2, những nhà khoa học và kỹ sư bắt đầu nhận ra tiềm năng khổng lồ của ARPANET, và với niềm đam mê và quyết tâm, họ tiếp tục hành trình của mình để mở rộng mạng lưới và xây dựng nền tảng cho Internet hiện đại.