Con Đường Mới - Chương 4
Chương 4: Bước ngoặt với World Wide Web
Tháng 3 năm 1989, CERN, Geneva, Thụy Sĩ
Trong một văn phòng nhỏ, tràn ngập ánh sáng tự nhiên từ cửa sổ lớn nhìn ra dãy núi Jura, Tim Berners-Lee, một nhà khoa học máy tính người Anh, đang làm việc không ngừng nghỉ trên máy tính của mình. Trên bàn làm việc, có hàng đống giấy tờ, bản đồ, và những mảnh ghi chú viết tay. Ý tưởng về một hệ thống thông tin toàn cầu đang dần hình thành trong đầu ông.
“Thông tin cần được kết nối với nhau, không chỉ là các tập tin đơn lẻ,” Tim tự nhủ. “Chúng ta cần một hệ thống để các nhà khoa học trên khắp thế giới có thể chia sẻ kiến thức một cách dễ dàng và truy cập bất kỳ thông tin nào họ cần.”
Tim dừng lại một chút, nhìn chằm chằm vào một tờ giấy trước mặt, trên đó viết dòng chữ “Mesh” – một cái tên mà ông đã nghĩ đến cho hệ thống mới này. Nhưng sau đó, ông quyết định thay đổi. “Không, phải là ‘World Wide Web’ – một mạng lưới toàn cầu thực sự.”
Tháng 11 năm 1989, CERN
Với sự giúp đỡ của Robert Cailliau, một đồng nghiệp người Bỉ tại CERN, Tim Berners-Lee đã hoàn thành bản thảo đầu tiên về đề xuất “World Wide Web”. Họ biết rằng đây sẽ là một bước ngoặt trong cách con người tiếp cận và chia sẻ thông tin.
“Tim, ông thực sự tin rằng chúng ta có thể tạo ra một hệ thống mà bất kỳ ai, ở bất kỳ đâu, đều có thể truy cập thông tin chỉ bằng một cú nhấp chuột sao?” Robert hỏi, ánh mắt pha lẫn giữa sự tò mò và ngờ vực.
“Chính xác,” Tim trả lời, với niềm tin mạnh mẽ. “Đây sẽ là một hệ thống phân tán, nơi mà mọi trang web sẽ có thể liên kết với nhau qua các siêu liên kết. Người dùng sẽ chỉ cần một trình duyệt để truy cập toàn bộ thông tin có sẵn trên hệ thống này.”
Robert lặng đi trong giây lát, rồi mỉm cười. “Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu xây dựng nó ngay lập tức.”
Tháng 12 năm 1990, CERN
Tim Berners-Lee cùng Robert Cailliau đã viết ra các dòng mã đầu tiên cho trình duyệt web đầu tiên, mà họ gọi là “WorldWideWeb” (sau này được đổi tên thành Nexus). Đây không chỉ là một trình duyệt mà còn là một trình soạn thảo, cho phép người dùng không chỉ xem mà còn tạo ra nội dung trực tiếp trên web.
Khi Tim mở trình duyệt và truy cập vào trang web đầu tiên mà ông đã xây dựng – một trang đơn giản mô tả cách thức hoạt động của World Wide Web – cảm giác thành tựu tràn ngập trong ông. Đây không chỉ là một công cụ mới mà là một cuộc cách mạng, một cách để kết nối trí thức của nhân loại trên quy mô toàn cầu.
Tháng 8 năm 1991, CERN
World Wide Web chính thức được công khai ra toàn cầu. Tim Berners-Lee gửi một thông báo trên một nhóm tin (newsgroup) chuyên về internet, giới thiệu về hệ thống mới này và cung cấp các hướng dẫn để sử dụng.
Steve, một sinh viên tại Đại học Illinois, là một trong những người đầu tiên thử nghiệm hệ thống mới này. Khi anh mở trình duyệt, nhập địa chỉ trang web của CERN, và thấy thông tin hiện ra trước mắt, anh không thể tin vào mắt mình.
“Chỉ bằng một cú nhấp chuột, tôi có thể truy cập vào thông tin từ một nơi cách nửa vòng trái đất!” Steve thốt lên với bạn cùng phòng, Mike.
Mike cũng không thể kiềm chế sự kinh ngạc. “Điều này có thể thay đổi mọi thứ. Tưởng tượng mà xem, nếu mỗi người đều có thể tạo ra một trang web của riêng mình và chia sẻ thông tin với toàn thế giới.”
Steve gật đầu đồng ý, cảm nhận được sức mạnh của công cụ mới này. “Đây chính là tương lai. Và tôi muốn trở thành một phần của nó.”
Tháng 10 năm 1991, Đại học Illinois, Hoa Kỳ
Với sự hứng thú dâng cao, Steve và một nhóm sinh viên tại Đại học Illinois quyết định phát triển một trình duyệt mới dựa trên các nguyên tắc của World Wide Web. Họ gọi nó là “Mosaic”, một trình duyệt với giao diện đồ họa thân thiện, dễ sử dụng và nhanh chóng trở nên phổ biến trên toàn cầu.
Trong một buổi họp nhóm, Steve nói với các đồng nghiệp của mình: “Chúng ta đang đứng trước một cuộc cách mạng công nghệ. Mosaic không chỉ là một trình duyệt, nó là cánh cửa để mọi người tiếp cận thế giới thông tin.”
Các đồng nghiệp của anh đồng loạt đồng ý và làm việc không ngừng nghỉ để hoàn thiện Mosaic. Trình duyệt này không chỉ giúp World Wide Web phát triển mạnh mẽ mà còn mở ra cơ hội mới cho việc kinh doanh, giáo dục, và giao tiếp trên toàn cầu.
Tháng 4 năm 1993, Geneva
World Wide Web Consortium (W3C) được thành lập, do Tim Berners-Lee lãnh đạo, với mục tiêu duy trì và phát triển các tiêu chuẩn cho World Wide Web. Dưới sự lãnh đạo của Tim, W3C nhanh chóng trở thành cơ quan chủ chốt đảm bảo rằng World Wide Web sẽ phát triển một cách nhất quán và công bằng.
Trong một buổi họp đầu tiên của W3C, Tim đứng trước một nhóm các nhà khoa học và kỹ sư, nói với giọng đầy cảm hứng: “World Wide Web không chỉ là công nghệ. Nó là một nền tảng mở cho sự sáng tạo, học hỏi, và kết nối con người. Chúng ta có trách nhiệm đảm bảo rằng nó sẽ phát triển một cách bền vững và luôn là một tài sản chung của toàn nhân loại.”
Kết thúc chương 4, World Wide Web đã tạo ra một cuộc cách mạng trong cách con người tiếp cận và chia sẻ thông tin. Từ một ý tưởng trong đầu của Tim Berners-Lee đến một hệ thống thông tin toàn cầu, World Wide Web đã trở thành nền tảng cho kỷ nguyên thông tin, mở ra vô số cơ hội và thay đổi sâu sắc cuộc sống của hàng tỷ người trên khắp thế giới.