Con quái vật trên núi - Chương 2
Chương 2: Những Đồn Đoán Kỳ Lạ
Trở lại làng, Tiểu Bảo và Linh nhanh chóng tập hợp dân làng lại, mong muốn chia sẻ những phát hiện của mình. Đám đông vẫn còn hoang mang, nhưng ánh mắt của họ chứa đựng một tia hy vọng khi nhìn thấy Tiểu Bảo trở về an toàn.
“Nghe tôi nói!” Tiểu Bảo lên tiếng, cố gắng làm cho giọng mình thật vững vàng. “Những gì các bạn gọi là quái vật thực ra chỉ là một con bò rừng lớn. Tôi đã thấy nó trên đường lên núi.”
“Bò rừng?!” Một người đàn ông trong đám đông thốt lên. “Không thể nào! Nó gầm gừ như một con thú hoang!”
“Đúng vậy,” Linh tiếp lời. “Nhưng chúng tôi đã chứng kiến nó. Có thể tiếng gầm đó do một ai đó gây ra để tạo ra nỗi sợ hãi!”
“Thế thì ai lại muốn làm như vậy?” Một phụ nữ hỏi, vẻ mặt nghi ngờ.
“Có thể là nhóm ‘Người Bảo Vệ’,” Tiểu Bảo đề nghị. “Họ lợi dụng nỗi sợ hãi của các bạn để trục lợi. Chúng ta cần phải tìm hiểu họ.”
“Nhưng họ là ai?” Một thanh niên hỏi.
“Đó là những kẻ tự xưng là người bảo vệ làng, nhưng thực ra có thể họ chỉ muốn kiếm tiền từ sự sợ hãi của các bạn,” Tiểu Bảo trả lời. “Chúng ta cần phải tìm ra sự thật.”
Khám Phá Nhóm “Người Bảo Vệ”
Với quyết tâm mới, Tiểu Bảo và Linh bắt đầu điều tra nhóm “Người Bảo Vệ”. Họ tìm hiểu từ dân làng và biết rằng nhóm này thường tụ tập ở một quán trà nhỏ gần trung tâm làng, nơi họ quảng bá về sức mạnh trừ tà của mình.
“Chúng ta cần phải nghe họ nói,” Tiểu Bảo nói khi hai người đứng ngoài quán trà, nấp sau một cây cột.
“Tôi không chắc lắm,” Linh lo lắng. “Họ có thể không thích khi thấy chúng ta ở đây.”
“Không sao đâu. Hãy để tôi lo,” Tiểu Bảo trấn an cô. “Chúng ta chỉ cần lắng nghe và thu thập thông tin.”
Họ đứng yên, lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong. Một người đàn ông có dáng vẻ bặm trợn, tên là Hạo, đang phát biểu trước đám đông.
“Quái vật đã trở lại! Chúng ta phải bảo vệ bản thân!” Hạo lớn tiếng. “Ai còn dám hoài nghi sự hiện diện của nó? Chỉ có chúng ta mới có thể trừ khử nó!”
“Nhưng làm sao chúng ta có thể chắc chắn?” Một người phụ nữ trong đám đông đặt câu hỏi.
“Chúng ta đã thấy xác những con vật bị tấn công!” Hạo đáp, đôi mắt rực lửa. “Chúng ta cần tiền để làm lễ trừ tà, và chỉ có tôi mới có thể giúp!”
Tiểu Bảo cảm thấy bức xúc. “Rõ ràng hắn đang lừa đảo!” anh thì thầm với Linh.
“Chúng ta cần chứng minh điều đó,” Linh đồng tình. “Nhưng làm sao bây giờ?”
Kế Hoạch Vạch Trần Sự Thật
Họ rời khỏi quán trà, đầu óc đầy suy nghĩ. Tiểu Bảo chợt nảy ra một ý tưởng. “Chúng ta có thể tạo ra một kế hoạch để vạch trần sự dối trá của họ. Nếu có ai đó chứng kiến Hạo đang tạo ra âm thanh lạ, thì mọi người sẽ nhận ra sự thật!”
“Nhưng ai sẽ là người làm chứng?” Linh hỏi.
“Chúng ta cần người dân trong làng giúp đỡ. Tôi sẽ giải thích cho họ,” Tiểu Bảo nói. “Chúng ta phải làm cho họ tin rằng đây là một kế hoạch có thể thành công.”
Họ bắt đầu tổ chức một cuộc họp nhỏ với những người dân làng mà họ tin tưởng. Sau một thời gian thuyết phục, cuối cùng có một nhóm người đồng ý giúp đỡ họ.
“Chúng ta sẽ cùng nhau theo dõi Hạo vào đêm mai,” Tiểu Bảo giải thích. “Tôi sẽ làm một âm thanh giống như tiếng gầm gừ của quái vật. Nếu Hạo xuất hiện và có hành động đáng ngờ, chúng ta sẽ làm chứng trước dân làng.”
“Nghe có vẻ mạo hiểm,” một người đàn ông nói. “Nhưng nếu điều đó có thể vạch trần sự dối trá, tôi đồng ý.”
“Chúng ta không còn gì để mất!” Linh nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Chuẩn Bị Cho Đêm Kinh Hoàng
Tối hôm đó, Tiểu Bảo và nhóm bạn đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Họ chọn một vị trí gần quán trà, nơi có thể nghe thấy mọi thứ mà không bị phát hiện. Trong tay Tiểu Bảo là một chiếc máy ghi âm mà anh đã tìm thấy trong ba lô của mình.
“Chúng ta chỉ cần chờ đợi,” Tiểu Bảo thì thầm. “Khi nào thấy Hạo, tôi sẽ tạo ra âm thanh.”
Những giờ phút trôi qua trong sự hồi hộp. Ánh trăng sáng chiếu rọi, và mọi người đều cảm thấy hồi hộp. Rốt cuộc, Hạo xuất hiện cùng vài người khác, và cuộc trò chuyện của họ vang lên.
“Chúng ta cần chuẩn bị cho lễ trừ tà vào đêm mai!” Hạo kêu lên. “Nỗi sợ hãi càng lớn, chúng ta càng thu hút nhiều người đến tham dự.”
“Họ sẽ không ngừng tin tưởng chúng ta!” Một người khác thêm vào.
“Chúng ta cần tiền!” Hạo nhấn mạnh. “Để giữ an toàn cho làng, chúng ta phải trục lợi từ nỗi sợ hãi này!”
Nghe thấy những lời này, Tiểu Bảo cảm thấy lòng mình sôi sục. “Đến lúc rồi,” anh thì thầm với Linh.
Khi tiếng gầm gừ được phát ra từ máy ghi âm, không khí trở nên căng thẳng. Hạo và nhóm của hắn lập tức ngừng lại, mắt mở to nhìn về phía nguồn âm thanh.
“Đi! Đi kiểm tra!” Hạo ra lệnh.
Trong khoảnh khắc đó, Tiểu Bảo và nhóm bạn rút lui một cách nhanh chóng, quyết tâm vạch trần sự thật. Họ biết rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu, nhưng họ đã có những người bạn đồng hành bên mình. Nỗi sợ hãi sẽ không còn làm chủ được họ nữa.