Công Chúa Cấm Cung - Chương 1
Chương 1: Sự Khởi Đầu
Elena ngồi trong thư viện cổ kính, ánh sáng từ cửa sổ lớn chiếu xuyên qua những tấm rèm dày cộp, tạo thành những vệt sáng mờ trên các kệ sách phủ đầy bụi. Những cuốn sách về lịch sử phong kiến trải dài trước mắt cô, với hình ảnh của những vị vua, hoàng hậu, công chúa và các chiến tướng được khắc họa chi tiết. Nhưng đối với Elena, những trang sách ấy chỉ là những mảnh ghép nhỏ của một bức tranh lớn hơn. Có điều gì đó không đúng, một sự mơ hồ khiến cô cảm thấy như những câu chuyện mình biết vẫn còn thiếu sót.
“Có lẽ mình đã bỏ lỡ điều gì đó,” Elena lẩm bẩm, tay lật giở những trang giấy vàng úa.
Cô là một nhà nghiên cứu trẻ, luôn bị cuốn hút bởi lịch sử phong kiến và những bí ẩn xung quanh triều đại cổ đại của một vương quốc đã mất tích từ lâu. Trong suốt nhiều năm, Elena đã dành thời gian để tìm hiểu về sự biến mất đột ngột của một công chúa bí ẩn mà sử sách chỉ đề cập một cách mờ nhạt. Không ai biết điều gì thực sự đã xảy ra với nàng, và điều này càng thôi thúc Elena đi sâu vào nghiên cứu.
Trong một lần nghiên cứu tại bảo tàng, Elena bắt gặp một chiếc hộp nhỏ bị lãng quên trong kho lưu trữ. Chiếc hộp có dấu hiệu của sự cổ xưa, với những hoa văn tinh xảo khắc chìm, trông như một tác phẩm nghệ thuật từ một thời kỳ xa xăm. Elena nhẹ nhàng mở nắp hộp và bên trong là một chiếc gương nhỏ, trông bình thường nhưng lại tỏa ra một cảm giác kỳ lạ.
“Thật lạ,” cô thầm nghĩ, “Một chiếc gương đơn giản thế này lại được cất giữ cẩn thận như vậy ư?”
Tò mò, Elena cầm chiếc gương lên, nhìn chăm chú vào nó. Mặt gương bóng loáng, phản chiếu hình ảnh của cô một cách rõ nét. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, một làn sương mờ kỳ lạ từ đâu xuất hiện, bao phủ toàn bộ không gian xung quanh. Elena giật mình, cố gắng buông gương ra, nhưng đôi tay của cô dường như bị giữ chặt lấy.
“Chuyện gì đang xảy ra thế này?” Elena kêu lên, mắt mở to vì sợ hãi.
Trước khi cô kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, không gian xung quanh cô bắt đầu biến đổi. Những kệ sách, bàn ghế, ánh sáng… tất cả như tan biến và bị cuốn vào trong gương. Cơ thể Elena như rơi vào một hố sâu không đáy. Cô cố hét lên, nhưng âm thanh như bị nuốt chửng trong không gian vô tận.
Khi mọi thứ trở nên ổn định, Elena nhận ra mình đang nằm trên mặt đất lạnh lẽo, xung quanh là những viên đá lớn lát nền. Không còn tiếng ồn của xe cộ, không còn ánh sáng từ đèn điện – chỉ có những ngọn đuốc bập bùng trên tường.
“Đây là đâu?” Elena tự hỏi, tay run rẩy cố gắng đỡ lấy cơ thể.
Cô đứng dậy, nhìn quanh. Khung cảnh hiện ra trước mắt khiến cô choáng váng. Đây không còn là thư viện của thế kỷ 21 nữa. Xung quanh là một cung điện rộng lớn, với kiến trúc cổ kính và trang trí tinh xảo. Những bức tượng của các vị thần được đặt dọc theo hành lang dài. Elena không thể tin vào mắt mình.
“Đây là… thời kỳ phong kiến ư?” Elena thì thầm.
Tiếng bước chân vang lên từ đằng xa. Elena nhanh chóng quay lại, cố gắng tìm một nơi để trốn nhưng không kịp. Một nhóm lính mặc giáp đi về phía cô. Người lính dẫn đầu, một người đàn ông trung niên với bộ râu dày, nhìn Elena với ánh mắt nghi ngờ.
“Ngươi là ai? Sao dám xâm phạm vào hoàng cung?” ông ta quát, giọng đầy uy quyền.
Elena hoang mang, cô không biết phải trả lời thế nào. Làm sao cô có thể giải thích rằng mình đến từ tương lai và vô tình bị kéo vào thời đại này qua một chiếc gương bí ẩn?
“Tôi… tôi không biết tại sao mình ở đây. Tôi chỉ là… một người lạc đường,” Elena lắp bắp.
Người lính nhìn cô từ đầu đến chân, đôi mắt lóe lên sự nghi ngờ. “Trang phục của ngươi… thật kỳ quái. Chắc chắn ngươi không phải người trong cung.”
Elena cúi đầu, nhận ra rằng bộ quần áo hiện đại của cô trông hoàn toàn lạc lõng trong không gian cổ xưa này.
“Ngươi sẽ bị đưa đến gặp quan chấp chính. Đừng hòng trốn thoát,” người lính ra lệnh.
Elena bị dẫn đi, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mọi thứ quá đột ngột, quá kỳ lạ để cô có thể chấp nhận ngay lúc này. Tâm trí cô rối bời, nhưng một suy nghĩ duy nhất hiện lên rõ ràng: cô đang ở trong một thời kỳ phong kiến – và dường như đây không phải là một giấc mơ.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn ngắm khung cảnh hoàng cung xung quanh. Những bức tường được chạm khắc tinh xảo, các hành lang dài vô tận và tiếng thì thầm của các cung nữ phía xa. Elena cảm nhận rõ ràng không khí cổ kính, những âm thanh và mùi hương hoàn toàn khác biệt.
“Có lẽ… đây là cơ hội để khám phá những gì lịch sử chưa từng kể,” Elena thầm nghĩ, cảm giác hiếu kỳ dần thay thế cho nỗi sợ hãi ban đầu.
Nhưng Elena cũng hiểu rằng, cô phải tìm cách trở về thế giới của mình trước khi mọi chuyện trở nên nguy hiểm hơn. Câu hỏi duy nhất là: Làm thế nào?