Cú Và Chuột - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Miu chạy như điên, chân nhỏ của nó gõ nhẹ lên mặt đất trong khi đầu óc chạy đua với những suy nghĩ về cách thoát khỏi kẻ thù. Cú Bạch bay lượn trên không, ánh mắt không rời khỏi Miu.
Cú Bạch: (vẫn giữ giọng cười nhạo) “Ngươi có biết rằng càng chạy, ta càng thích thú hơn không? Đừng lo, ta sẽ không làm đau ngươi… ngay lập tức.”
Miu liếc nhìn lại, cảm thấy nỗi sợ hãi chợt ùa về. Nó tăng tốc, nhưng Cú Bạch vẫn đuổi theo sát sao.
Miu: (thầm thì với bản thân) “Mình phải tìm một nơi an toàn hơn. Có lẽ ở gần suối sẽ có chỗ trốn!”
Miu phi qua những bụi cây rậm rạp, rồi bất ngờ dừng lại trước bờ suối. Nước chảy róc rách, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước tạo ra một cảnh tượng mê hoặc. Nhưng trong lòng Miu, cảm giác hồi hộp chưa bao giờ nguôi.
Cú Bạch: (đáp xuống gần bờ suối) “Thật thông minh khi ngươi chạy đến đây, nhưng nơi này sẽ không cứu được ngươi đâu!”
Miu không dám đáp lại, nhưng nó tìm cách bình tĩnh lại. Trong khoảnh khắc đó, nó nhìn thấy một con chuột khác, Mít, đang đứng trên bờ bên kia.
Mít: (gọi lớn) “Miu! Đừng dừng lại! Hãy bơi qua suối đi, nhanh lên!”
Miu cảm thấy có hy vọng. Nhưng Cú Bạch lại không để cho cơ hội đó đến dễ dàng.
Cú Bạch: “Đừng để con chuột đó lừa ngươi! Nó chỉ đang cố gắng đưa ngươi vào cạm bẫy.”
Miu nhìn qua suối, quyết định mạo hiểm.
Miu: (quyết tâm) “Không! Mình không thể để nỗi sợ chiếm lĩnh! Nếu đó là cách duy nhất để thoát khỏi ngươi, mình sẽ làm!”
Miu nhảy xuống nước, cảm nhận cái lạnh buốt của dòng suối. Nó bơi qua, từng nhịp nước như nhắc nhở nó về sự sống còn.
Cú Bạch: (cảm thấy bất ngờ) “Chà, không ngờ ngươi lại dám làm vậy! Nhưng nước không thể cứu ngươi mãi đâu!”
Khi Miu bơi về phía bờ bên kia, Cú Bạch đứng đó, nhìn xuống dòng nước.
Mít: “Miu! Nhanh lên! Đừng để nó bắt được ngươi!”
Miu bơi với tất cả sức lực, nhưng Cú Bạch đã quyết định không từ bỏ.
Cú Bạch: “Ngươi không thể thoát! Ta sẽ theo dõi từng động thái của ngươi!”
Cuối cùng, Miu đến được bờ bên kia, thở hổn hển, nhưng một cảm giác mới mẻ len lỏi vào tâm trí.
Miu: “Mình đã thoát khỏi nó, nhưng liệu mình có thể bình yên được không?”
Cú Bạch lặng lẽ đứng trên bờ suối, ánh mắt dõi theo Miu.
Cú Bạch: (lẩm bẩm) “Có lẽ đêm nay sẽ không đơn giản như ta nghĩ…”
Miu quay lại nhìn Cú Bạch, cảm giác lạ lùng trỗi dậy trong lòng nó.
Miu: (gọi lớn) “Cú Bạch, tại sao ngươi lại săn đuổi ta? Có lẽ cuộc sống của chúng ta cũng không khác nhau nhiều?”
Cú Bạch ngần ngại một chút, rồi gật đầu.
Cú Bạch: “Ngươi có lý. Chúng ta chỉ đang tìm cách tồn tại trong thế giới này.”
Hai kẻ săn mồi giờ đây đang đứng đối diện nhau, hiểu rằng trong bóng tối, mỗi sinh mạng đều có giá trị riêng của nó. Cuộc săn mồi không chỉ là sự sống còn, mà còn là bài học về sự thấu hiểu.
Hy vọng chương 2 này sẽ làm bạn hài lòng! Nếu cần điều chỉnh hoặc thêm thắt gì, hãy cho tôi biết nhé!