Cửa Sổ Đến Thế Giới Khác - Chương 2
Chương 2: Bước Qua Cửa Sổ
Khi ánh chiều dần tắt, Minh và Linh đứng trước cửa sổ bí ẩn, nơi ánh sáng lấp lánh vẫn đang chiếu rọi. Cảm giác hồi hộp và hồi hộp dâng trào trong lòng Minh. Cậu quay sang nhìn Linh, mong tìm thấy sự khích lệ trong ánh mắt của cô.
“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” Linh hỏi, giọng cô nhẹ nhàng nhưng quyết đoán.
“Tôi đã sẵn sàng!” Minh trả lời với vẻ kiên định, mặc dù bên trong, cậu không thể ngăn nổi sự hồi hộp.
“Được rồi, chúng ta đi thôi!” Linh nắm chặt tay Minh và cả hai cùng nhau bước qua cửa sổ.
Khi họ bước vào, một làn sóng ánh sáng chói lọi vây quanh họ. Cảm giác như thời gian ngừng trôi, không gian xung quanh biến mất trong một khoảnh khắc. Rồi bỗng chốc, cả hai bỗng ngã xuống một mặt đất mềm mại và ấm áp.
Minh mở mắt, xung quanh là một khung cảnh tuyệt đẹp không thể tin nổi. Ánh sáng mặt trời chiếu xuống từ những đám mây trắng bồng bềnh. Những cánh hoa lớn đủ màu sắc đang nở rộ xung quanh, tạo nên một bức tranh sống động và rực rỡ.
“Chào mừng đến với thế giới bên kia!” Linh nói, giọng cô tràn đầy phấn khích.
“Wow! Thật không thể tin được!” Minh nói, đôi mắt cậu mở lớn trước vẻ đẹp của cảnh vật. “Nơi này đẹp quá!”
Khi họ bước vào, Minh cảm thấy sức sống trong không khí, như thể mọi thứ xung quanh đều đang hòa quyện cùng nhau. Bỗng nhiên, một tiếng gầm lớn vang lên từ xa.
“Nghe như có điều gì đó không ổn!” Linh nói, mặt cô nghiêm trọng.
“Chúng ta phải đi thôi! Tôi không muốn gặp rắc rối ngay bây giờ!” Minh hoảng hốt.
Linh gật đầu, và cả hai cùng nhau chạy vào sâu trong khu rừng. Những tán cây cao vút tạo thành một mái vòm xanh mướt, nhưng không khí xung quanh cũng bắt đầu trở nên nặng nề hơn. Càng tiến sâu vào rừng, những tiếng gầm rú càng gần hơn.
“Chúng ta phải tìm một nơi ẩn nấp!” Linh nói, nhìn quanh.
Đột nhiên, một bóng đen lớn xuất hiện từ giữa các tán cây, nhanh chóng lao về phía họ. Minh nhìn thấy đó là một con quái vật lớn, với bộ lông xù xì và đôi mắt đỏ rực.
“Trời ơi! Là quái vật!” Minh hét lên, cảm giác sợ hãi trào dâng.
“Chạy đi! Theo tôi!” Linh kêu lên, kéo tay Minh để dẫn cậu đến một hang động gần đó.
Cả hai lao vào hang động, trái tim đập thình thịch. Họ trốn sau một tảng đá lớn, cố gắng giữ yên lặng. Minh thở hổn hển, trong khi Linh nghiến chặt hàm răng, mắt nhìn ra ngoài.
“Chúng ta không thể ở đây lâu,” Linh nói. “Nếu nó tìm thấy chúng ta, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!”
“Nhưng… tôi không biết làm sao để chống lại nó!” Minh lắp bắp.
“Ngươi có thanh kiếm mà chúng ta tìm thấy, phải không?” Linh hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
“Đúng! Nhưng tôi chưa bao giờ chiến đấu trước đây!” Minh lo lắng.
“Không có thời gian để hoài nghi. Hãy tin tưởng vào bản thân mình! Ngươi có thể làm được!” Linh động viên, tay nắm chặt kiếm.
Khi con quái vật tiến lại gần, Minh cảm nhận được sự hồi hộp trong lòng. Cậu hít một hơi thật sâu, nắm chặt thanh kiếm và bước ra khỏi chỗ ẩn nấp.
“Ngươi sẽ không làm hại chúng ta!” Minh quát lớn, giọng cậu vang vọng trong hang động.
Con quái vật quay lại, ánh mắt đen tối nhìn chằm chằm vào Minh. Nó gầm lên, đôi mắt đỏ rực như lửa.
“Nhìn kìa! Nó đang tiến về phía chúng ta!” Linh kêu lên.
Minh bước tới một bước, tay cầm kiếm, dù lòng vẫn run rẩy. “Tôi không sợ! Tôi sẽ bảo vệ bạn!”
Khi quái vật lao về phía Minh, cậu nhanh chóng nghiêng người sang bên, tránh được cú tấn công. Cậu vung kiếm về phía quái vật, nhưng chỉ nhẹ nhàng chạm vào lông của nó.
“Chú ý! Đừng chỉ tấn công mà không có kế hoạch!” Linh nhắc nhở.
“Tôi biết rồi!” Minh nói, tập trung hơn.
Quái vật gầm lên tức giận, quay lại tấn công lần nữa. Lần này, Minh quyết định dùng một chiến thuật khác. Cậu di chuyển sang bên phải, rồi khi quái vật lao đến, Minh đâm kiếm vào sườn của nó.
Cú đâm mạnh mẽ khiến quái vật lùi lại, gầm lên đau đớn. Linh nắm chặt tay Minh. “Tốt lắm! Tiếp tục đi!”
Minh hít một hơi sâu, cảm giác tự tin dâng trào. Cậu chạy tới, đưa kiếm lên cao, quyết tâm tấn công lần cuối. Cậu dồn hết sức lực vào cú đâm và…
“Ngươi sẽ không thể hại chúng ta nữa!” Minh hét lên, và thanh kiếm chạm vào thân quái vật.
Âm thanh vang dội, và con quái vật gầm lên một tiếng cuối cùng trước khi ngã xuống đất. Mọi thứ trở nên im lặng.
“Chúng ta đã thắng!” Minh thở hổn hển, mồ hôi đổ xuống trán.
“Ngươi làm rất tốt!” Linh mỉm cười, ánh mắt tự hào. “Ngươi đã vượt qua thử thách đầu tiên.”
Minh nhìn xuống thanh kiếm, lòng cậu tràn đầy phấn khích và tự hào. “Tôi không thể tin là mình đã làm được!”
“Còn nhiều thử thách khác đang chờ đợi chúng ta,” Linh nói, “Nhưng nếu ngươi tiếp tục tin tưởng vào bản thân mình, ta tin rằng chúng ta sẽ vượt qua tất cả.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu!” Minh đáp, lòng đầy quyết tâm.
Họ rời khỏi hang động, chuẩn bị cho những cuộc phiêu lưu mới phía trước. Cánh cửa đến thế giới khác không chỉ mở ra những điều kỳ diệu, mà còn mang đến cho Minh những thử thách mà cậu chưa từng tưởng tượng ra. Nhưng cậu biết rằng, với Linh bên cạnh, cậu có thể vượt qua mọi khó khăn.
Hy vọng bạn thích chương 2 này! Nếu cần tiếp tục với các chương sau, hãy cho tôi biết nhé!