Cuộc Chạy Trốn Khỏi Tổ Chức Bí Mật - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Trốn Chạy
Cơn gió lạnh thổi qua bến cảng, làm Minh rùng mình. Chiếc thuyền lắc lư nhẹ nhàng trên mặt nước, nhưng những lo lắng trong lòng anh không thể nguôi. Đằng sau họ, tổ chức “Sáng Thế” vẫn đang lẩn khuất, chỉ chờ thời cơ để tóm gọn.
“Chào mừng các bạn đến với Nhóm Bóng Tối,” người đàn ông dẫn họ nói, giọng trầm và nghiêm túc. Ông có bộ râu quai nón và ánh mắt sắc bén. “Tôi là Duy, người sẽ dẫn dắt các bạn trong thời gian tới.”
“Chúng tôi cần biết thông tin về tổ chức ‘Sáng Thế’. Họ đang truy đuổi chúng tôi!” Tuấn lên tiếng.
“Chúng tôi cũng đang theo dõi họ. Nhưng trước tiên, các bạn phải hiểu rằng đây không phải là một cuộc chơi. Nếu muốn tham gia, các bạn phải chấp nhận rủi ro,” Duy nói, nhìn thẳng vào mắt họ.
“Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng,” Minh đáp, quyết tâm không thể lung lay.
“Rất tốt. Chúng ta có việc gấp. Lần này không thể để họ phát hiện ra chúng ta,” Duy nhấn mạnh và dẫn Minh cùng Tuấn vào bên trong thuyền.
Bên trong, không gian tối tăm, chỉ có ánh đèn mờ ảo từ những chiếc đèn pin. Một nhóm người khác đang tụ tập xung quanh một chiếc bàn lớn, nhìn họ với vẻ nghi ngờ. Có vẻ như họ đã chuẩn bị cho một cuộc họp quan trọng.
“Các bạn đã quen biết nhau chưa?” Duy hỏi, khi tất cả ngồi xuống.
“Chưa,” Minh trả lời, nhìn những người xung quanh. Họ đều là những gương mặt trẻ, nhưng ánh mắt họ toát lên sự quyết tâm.
“Tôi là Linh,” một cô gái khoảng chừng hai mươi lăm tuổi lên tiếng. “Chúng tôi đang tìm cách phá hủy ‘Sáng Thế’. Các bạn có thể giúp được gì không?”
Minh và Tuấn nhìn nhau, rồi Minh nói: “Chúng tôi đã phát hiện ra mã nguồn bí mật của họ. Có thể chúng ta có thể dùng nó để lên kế hoạch.”
“Điều đó rất quan trọng!” Linh nói, ánh mắt lấp lánh. “Nếu chúng ta có mã nguồn, chúng ta có thể tìm ra điểm yếu của họ.”
Duy gật đầu, “Tuyệt! Nhưng trước hết, chúng ta phải di chuyển. Họ có thể phát hiện ra chúng ta bất cứ lúc nào.”
Cả nhóm nhanh chóng thu dọn và chuẩn bị rời thuyền. Minh cảm thấy hồi hộp khi nghĩ về những gì đang chờ đợi. Họ cần phải làm một kế hoạch thật chắc chắn nếu muốn đối đầu với tổ chức đầy quyền lực này.
Trên đường đi, Duy dẫn họ đến một căn nhà an toàn nằm sâu trong khu rừng. Không gian xung quanh yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót và gió thổi. Khi đến nơi, họ bắt đầu lập kế hoạch.
“Tối nay, chúng ta sẽ xem xét mã nguồn. Nhưng trước hết, chúng ta cần bảo vệ mình,” Duy nói và phân công nhiệm vụ cho từng người. “Minh và Linh, các bạn tìm hiểu về mã nguồn. Tuấn, cậu sẽ giúp tôi thiết lập hệ thống bảo mật.”
“Được rồi, tôi có thể làm được,” Tuấn đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.
Minh ngồi xuống bên chiếc laptop, lòng đầy hồi hộp. “Mình có thể bắt đầu ngay bây giờ,” anh nói, mở mã nguồn ra.
Linh ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn vào màn hình. “Cậu có thấy gì không?” cô hỏi, trong khi tay gõ phím lia lịa.
“Có nhiều thông tin thú vị. Họ đang thực hiện thí nghiệm trên một nhóm người bị giam giữ,” Minh đáp, trán nhíu lại. “Họ đã thu thập dữ liệu từ những cá nhân này và có vẻ như họ đang nghiên cứu một công nghệ mới.”
“Công nghệ gì?” Linh hỏi, tỏ ra lo lắng.
“Một loại vũ khí sinh học,” Minh nói, giọng nói trầm xuống. “Nếu để tổ chức này phát triển, hậu quả sẽ thật kinh khủng.”
“Chúng ta phải làm gì đó để ngăn chặn họ!” Linh thốt lên. “Phải có cách nào đó để giải cứu những người bị giam giữ!”
“Đúng. Nhưng cần phải có kế hoạch cụ thể. Nếu không, chúng ta sẽ không có cơ hội nào,” Minh nhấn mạnh.
Khi họ tiếp tục làm việc, Duy và Tuấn cũng đang bận rộn thiết lập hệ thống bảo mật. “Tôi nghĩ chúng ta cần một mạng lưới an toàn để liên lạc,” Duy nói. “Nếu không, tổ chức có thể theo dõi mọi hoạt động của chúng ta.”
“Đồng ý. Chúng ta có thể tạo ra một hệ thống ẩn danh,” Tuấn gật đầu, bắt đầu cài đặt.
Thời gian trôi qua, mọi người đều mải mê với công việc của mình. Minh và Linh đã thu thập được nhiều thông tin quan trọng từ mã nguồn.
“Mình tìm thấy một địa chỉ,” Minh nói, ánh mắt đầy hy vọng. “Có vẻ như đây là nơi tổ chức giữ những người bị giam.”
“Chúng ta phải đến đó!” Linh kêu lên, nhưng Duy ngắt lời: “Khoan đã. Trước khi hành động, chúng ta cần chuẩn bị thật kỹ.”
“Nhưng chúng ta không còn nhiều thời gian. Họ có thể phát hiện ra chúng ta bất cứ lúc nào,” Minh phản đối.
“Chúng ta phải cân nhắc. Nếu không, tất cả sẽ trở thành một cuộc điên rồ không có mục đích,” Duy nói, giọng nghiêm túc.
Cuộc tranh cãi diễn ra một hồi lâu, nhưng cuối cùng mọi người đều đồng ý rằng cần phải lập kế hoạch kỹ càng hơn.
“Mình nghĩ chúng ta có thể phác thảo một lộ trình. Bên cạnh đó, chuẩn bị sẵn các thiết bị hỗ trợ để di chuyển,” Linh đề xuất.
“Đúng vậy! Nếu chúng ta có thể tìm ra cách giải cứu các nạn nhân mà không bị phát hiện, đó sẽ là một chiến thắng lớn,” Tuấn nói, nụ cười tự tin nở trên môi.
Cuộc họp kết thúc với quyết tâm cao độ. Mọi người đều biết rằng phía trước sẽ còn nhiều khó khăn, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt với thử thách. Minh cảm thấy một sức mạnh mới tràn đầy trong lòng. Họ sẽ không chỉ sống sót; họ sẽ chiến đấu để giải cứu những người vô tội.
Sau khi lập kế hoạch cụ thể, cả nhóm bắt đầu chuẩn bị cho nhiệm vụ đầu tiên của họ. Minh đã xác định được vị trí của tổ chức và quyết tâm không để bất kỳ cơ hội nào trôi qua. Mọi thứ đang dần dần hoàn thành, và giờ đây họ chỉ còn chờ đợi thời điểm ra tay.
“Hãy giữ vững tinh thần. Đây chỉ là khởi đầu cho một cuộc chiến lớn,” Duy nhấn mạnh, ánh mắt kiên định nhìn vào từng người.
Minh nhìn vào ánh mắt của từng thành viên trong nhóm. Họ đều có chung một mục tiêu: chống lại tổ chức “Sáng Thế” và giải cứu những người đang bị giam giữ. Một cuộc chiến cam go đang chờ đợi họ, nhưng Minh tin rằng cùng nhau, họ sẽ vượt qua.
Hy vọng bạn thích chương 2 này! Nếu bạn cần thêm nội dung hoặc điều chỉnh, hãy cho tôi biết nhé!