Cuộc Chiến Của Nữ Chiến Binh - Chương 1
Chương 1: Cuộc Chiến Hiện Đại
Mặt đất rung chuyển dưới chân Mia, những tiếng nổ ầm ầm vang lên xung quanh. Cô nắm chặt khẩu súng trong tay, mắt nhìn sắc lẹm về phía kẻ thù đang xông lên. Mồ hôi chảy dài trên trán, nhưng lòng quyết tâm trong cô vẫn cháy bỏng.
“Bắn đi! Đừng để bọn chúng tiến gần hơn!” Mia hét lên, giọng cô vang vọng giữa những tiếng súng. Đội của cô, một nhóm nữ quân nhân thiện chiến, đang đối mặt với một cuộc tấn công tàn bạo. Những kẻ khủng bố không chỉ có vũ khí hiện đại mà còn cả những mưu đồ đen tối.
Khi Mia quay lại để chỉ huy một đồng đội, cô thấy một viên đạn bay thẳng về phía mình. Trong tích tắc, mọi thứ như chậm lại. Cô kịp nhận ra nguy hiểm nhưng không còn thời gian để tránh. Ánh sáng chói lòa trước mắt khiến cô choáng váng. Rồi đột ngột, tất cả trở nên tối tăm.
Khi mở mắt ra, Mia thấy mình nằm trên một bãi cỏ xanh mướt, không gian yên tĩnh một cách lạ thường. Cô dụi mắt, cảm giác như vừa trải qua một cơn ác mộng. “Đây là đâu?” cô tự hỏi.
Mia đứng dậy, cảm thấy cơ thể rã rời. Khi nhìn quanh, cô nhận ra mình không còn ở chiến trường nữa. Một ngôi làng nhỏ xinh đẹp với những ngôi nhà gỗ cổ kính hiện ra trước mắt. Những người dân ăn mặc theo phong cách cổ đại, tóc dài và thắt bím, ánh mắt họ chứa đầy sự tò mò và lo lắng khi thấy cô.
“Cô là ai? Tại sao lại mặc như vậy?” Một người phụ nữ trung niên tiến tới, giọng đầy hoài nghi.
“Mình… mình là Mia,” cô trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh. “Mình… mình không biết mình ở đâu.”
Người phụ nữ nhìn cô từ đầu đến chân, vẻ mặt chuyển từ hoài nghi sang cảnh giác. “Cô không phải là người ở đây. Phụ nữ không được phép cầm vũ khí trong làng chúng tôi.”
Mia cảm thấy lòng mình trĩu nặng. “Nhưng tôi không đến đây để gây rối. Tôi chỉ… chỉ muốn biết chuyện gì đã xảy ra.”
Một người đàn ông mạnh mẽ từ phía sau người phụ nữ bước lên, với ánh mắt đầy thách thức. “Người lạ, nếu cô là một kẻ thù, hãy nói rõ ra ngay bây giờ.”
“Tôi không phải kẻ thù!” Mia khẳng định, giọng cô vang lên đầy tự tin. “Tôi là một quân nhân. Tôi đã chiến đấu để bảo vệ quê hương mình.”
Người đàn ông hếch mày, không tỏ ra bị thuyết phục. “Ở đây, phụ nữ không được quyền cầm vũ khí. Nếu cô muốn sống, hãy tuân thủ quy tắc.”
Mia cảm thấy sự tức giận dâng trào. “Không ai có quyền quyết định điều tôi có thể làm! Tôi đã chiến đấu trong những trận chiến khốc liệt, và tôi không sợ phải đứng lên bảo vệ bản thân và những người khác!”
Một khoảng im lặng nặng nề bao trùm. Cuối cùng, người phụ nữ trung niên gật đầu. “Hãy để cô ấy ở lại. Chúng ta sẽ xem xét sau.”
Những ngày tiếp theo, Mia phải chịu đựng sự khinh bỉ và hoài nghi từ người dân trong làng. Nhưng cô không chấp nhận làm một kẻ yếu đuối. Mỗi buổi sáng, cô lén luyện tập vũ khí trong rừng, nhớ lại những bài học từ quân đội.
Một hôm, khi đang rèn luyện, Mia nghe thấy tiếng la hét vọng lại từ làng. Cô lập tức chạy về phía đó, tim đập thình thịch. Khi đến nơi, cô thấy một nhóm cướp đang tấn công.
“Bảo vệ nhà của chúng ta!” người đàn ông lúc trước hô to, nhưng mọi người đều sợ hãi và không biết phải làm gì.
“Mia!” Một giọng nói quen thuộc vang lên. Kairo, một chiến binh trong làng, đứng bên cạnh cô. “Cô có thể giúp chúng tôi không?”
“Chúng ta không thể đứng nhìn!” Mia đáp, cảm xúc dâng trào. “Chúng ta phải chiến đấu!”
Cô nắm lấy thanh gươm, ánh mắt sắc lẹm hướng về phía kẻ thù. “Tất cả hãy nghe tôi! Hãy đứng lên và chiến đấu vì sự tự do của chúng ta!”
Kairo gật đầu, động viên những người khác. Một số phụ nữ bắt đầu cầm những đồ vật bên cạnh làm vũ khí, sự quyết tâm trong ánh mắt họ bùng lên.
“Mia, hãy dẫn dắt chúng tôi!” Kairo thốt lên, và Mia gật đầu.
“Hãy tấn công!” Cô hét lên, và cả nhóm lao vào cuộc chiến. Họ chiến đấu không chỉ vì chính mình mà còn vì những gì họ tin tưởng.
Mia dẫn đầu, cảm giác như trái tim mình đang bùng cháy. Cô không chỉ chiến đấu để bảo vệ bản thân, mà còn cho những phụ nữ xung quanh. Lần đầu tiên, họ đứng lên, chiến đấu chống lại sự áp bức.
Sau trận chiến, mặc dù mệt mỏi, nhưng trong ánh mắt mọi người, Mia thấy được sự tôn trọng và lòng biết ơn. Họ đã biết đến sức mạnh của mình, và Mia đã trở thành biểu tượng cho sự thay đổi mà cô mong muốn.
“Cảm ơn, Mia,” Kairo nói, nhìn thẳng vào mắt cô. “Cô đã cho chúng tôi thấy rằng phụ nữ cũng có thể chiến đấu.”
“Một cuộc chiến vẫn còn dài,” Mia đáp, trái tim cô đầy hy vọng. “Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ từ bỏ.”
Câu chuyện của Mia chỉ mới bắt đầu, và cô biết rằng mình đã tìm thấy một lý do mới để chiến đấu. Từ lúc này, cô không chỉ là một quân nhân; cô là nữ chiến binh, một người bảo vệ cho quyền lợi của phụ nữ trong một thế giới mới.