Cuộc Chiến Dưới Ánh Trăng - Chương 3
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Khi Wukong và Nhị Lan Thần tiến sâu vào khu rừng về phía đông, bóng tối càng trở nên dày đặc. Ánh sáng từ mặt trăng yếu ớt không đủ để xuyên qua những tán cây dày đặc, khiến không gian trở nên mờ ảo và đầy bí ẩn. Gió thổi mạnh hơn, mang theo một mùi hương lạ, như làn sương của ma thuật cổ xưa.
Họ cuối cùng đến một khoảng trống rộng lớn, nơi ánh sáng của mặt trăng có thể chiếu rọi rõ hơn. Trước mắt họ là một vòng tròn đá lớn, bị bao quanh bởi những biểu tượng ma thuật lạ mắt, phát sáng mờ ảo trong bóng tối. Ở trung tâm vòng tròn, một đài tế bằng đá cổ xưa đứng sừng sững, với những dấu vết cổ xưa còn sót lại trên bề mặt.
Nhị Lan Thần bước vào vòng tròn đá, mắt nàng sáng lên với sự tập trung. “Đây là nơi tập trung của ma lực. Những biểu tượng này không phải là của bất kỳ nền văn minh nào mà tôi biết đến.”
Wukong đứng bên ngoài vòng tròn, quan sát kỹ lưỡng. “Có vẻ như đây không phải là một cấu trúc tự nhiên. Có thể nó đã được xây dựng với mục đích cụ thể. Chúng ta cần phải thận trọng.”
Đột nhiên, một tiếng động kỳ lạ vang lên từ đài tế, và một ánh sáng mờ ảo phát ra từ trung tâm của vòng tròn đá. Một thực thể không rõ hình dạng, ánh sáng lấp lánh, dần hiện ra trong không khí. Thực thể này có vẻ như là một sinh vật ma thuật, với đôi mắt sáng rực và một khí chất mạnh mẽ.
Thực thể phát ra một giọng nói vang vọng, như là từ một khoảng không gian khác. “Kẻ xâm nhập, các ngươi đã làm gì để đến đây?”
Wukong ngay lập tức rút cây gậy trượng của mình, chuẩn bị chiến đấu. “Chúng tôi đến để điều tra sự xáo trộn trong khu rừng này. Bạn là ai và tại sao lại gây ra sự hỗn loạn?”
Thực thể cười khinh bỉ. “Ta là một phần của sức mạnh cổ xưa, bị giam giữ trong thế giới này từ lâu. Những biểu tượng này là một phần của cách mà ta được giải phóng. Các ngươi, những kẻ tò mò, đã làm cho ta có cơ hội trở lại.”
Nhị Lan Thần bước lên một bước, tay nàng đưa ra một cử chỉ hòa bình. “Chúng tôi không muốn gây chiến. Chúng tôi chỉ muốn hiểu rõ mục đích của bạn và ngăn chặn bất kỳ nguy cơ nào đối với thế giới.”
Thực thể im lặng trong một khoảnh khắc, rồi ánh sáng trong đôi mắt của nó dần tắt. “Nếu vậy, các ngươi sẽ phải đối mặt với thử thách của ta. Chỉ khi nào các ngươi vượt qua thử thách, ta mới cân nhắc việc ngừng hành động của mình.”
Wukong và Nhị Lan Thần nhìn nhau, cả hai đều nhận ra rằng cuộc chiến chưa kết thúc. Họ đã bước vào một trò chơi nguy hiểm, nơi mỗi bước đi đều có thể dẫn đến hiểm họa. Bằng quyết tâm và sức mạnh của mình, họ chuẩn bị đối mặt với thử thách sắp tới, không biết rằng những điều tồi tệ hơn có thể đang chờ đợi họ.
“Chúng ta sẵn sàng,” Wukong nói, ánh mắt anh kiên định.
Nhị Lan Thần gật đầu, nắm chặt cây trượng của mình. “Vậy hãy bắt đầu. Chúng ta sẽ vượt qua thử thách này cùng nhau.”
Hai người chuẩn bị cho những thử thách sắp tới, quyết tâm không để cho sức mạnh bí ẩn này tiếp tục làm xáo trộn thế giới của họ.