Cuộc Chiến Giữa Con Người và Sinh Vật Ngoài Hành Tinh - Chương 1
Chương 1: Cuộc Đụng Độ Bí Ẩn
Rừng rậm của vùng Tây Nguyên, nơi ánh sáng mặt trời chỉ lọt qua được qua những khoảng trống hẹp giữa tán cây dày đặc. Tiếng bước chân Đăng, chiến binh đặc nhiệm ưu tú, lặng lẽ vang lên trên mặt đất phủ đầy lá mục. Đã ba giờ đồng hồ kể từ khi anh và đội của mình được cử đến để xử lý một nhóm khủng bố đang hoạt động trong khu vực.
“Đội trưởng, chúng tôi đã xác định được vị trí của bọn khủng bố,” giọng của Minh, một thành viên trong đội, vang lên qua thiết bị liên lạc. “Họ đang trú ẩn trong một hang động phía trước.”
“Hiểu rồi, Minh. Chuẩn bị tấn công. Đừng để bọn chúng có cơ hội phản công,” Đăng ra lệnh, giọng anh đầy sự tự tin.
Đăng dẫn đầu đội tiến đến hang động, quan sát môi trường xung quanh một cách cẩn thận. Những cây cối xung quanh đều như che chắn cho hang động, tạo ra một cảm giác bí ẩn. Đội của anh tiếp cận hang động mà không gây ra tiếng động, từng bước từng bước gần hơn đến mục tiêu.
Khi họ đến gần miệng hang, Đăng ra hiệu cho đội dừng lại và chuẩn bị. “Chuẩn bị tấn công trong ba… hai… một…” Đăng ra lệnh.
Một tiếng nổ vang lên khi các thành viên trong đội sử dụng lựu đạn khói để làm mù tầm nhìn của kẻ địch. Trong khi khói tỏa ra, Đăng lao vào hang động cùng đội của mình.
Hang động ẩm ướt và hẹp, với các vách đá phủ rêu xanh. Đăng nhanh chóng tìm thấy bọn khủng bố, đang chạy lăng xăng để chuẩn bị phòng thủ. Anh và đội của mình lao vào trận chiến, tiếng súng nổ và tiếng gầm rú vang lên khắp nơi.
“Đừng để bọn chúng thoát!” Đăng hét lên, bắn từng viên đạn chính xác vào mục tiêu.
Trong khi trận chiến diễn ra căng thẳng, Đăng phát hiện một thiết bị lạ nằm ở góc hang động. Nó trông giống như một cái máy với các đèn LED sáng chớp và một màn hình nhỏ. Thiết bị này không giống bất kỳ vũ khí nào mà anh từng thấy.
“Minh, tôi phát hiện một thiết bị lạ! Tôi sẽ kiểm tra nó!” Đăng nói qua liên lạc.
“Đội trưởng, cẩn thận!” Minh cảnh báo, nhưng Đăng đã tiến lại gần thiết bị.
Khi Đăng chạm vào thiết bị, nó bỗng nhiên phát ra một ánh sáng chói lòa. Cơn bão ánh sáng xuất hiện ngay lập tức, bao phủ Đăng và khiến anh không thể nhìn thấy gì nữa. Đăng cố gắng gắng gượng, nhưng cảm giác như mình đang bị hút vào một lỗ đen khổng lồ.
“Mọi người, tôi không thể thấy gì! Cứu tôi!” Đăng hét lên, nhưng giọng anh dường như bị cuốn đi trong cơn bão ánh sáng.
Chỉ trong chớp mắt, ánh sáng vụt tắt. Đăng cảm thấy như mình đã rơi vào một không gian hoàn toàn khác. Khi ánh sáng tan đi, anh thấy mình đang đứng giữa một thành phố hoang tàn, ánh sáng mờ nhạt từ những tòa nhà đổ nát chiếu sáng trên những con đường trống vắng. Không khí có vẻ nặng nề và tràn ngập sự im lặng kỳ lạ.
Đăng ngơ ngác nhìn xung quanh. “Đây là đâu? Tôi ở đâu?” anh tự hỏi, trong lòng đầy hoang mang và sự bối rối.
Trong khi Đăng vẫn còn đang cố gắng định hình được tình hình, một tiếng gầm rú từ xa vang lên. Anh nhanh chóng vươn tay cầm súng, chuẩn bị cho bất kỳ cuộc tấn công nào có thể xảy ra.
“Đây là một thế giới hoàn toàn khác… và tôi không biết mình vừa rơi vào cái gì,” Đăng nghĩ, trong khi nhìn về phía xa xăm của thành phố tương lai.
Câu chuyện của Đăng mới chỉ bắt đầu, và hành trình của anh sẽ đưa anh vào những cuộc phiêu lưu không ngờ tới, nơi anh sẽ phải tìm cách sống sót và hoàn thành nhiệm vụ của mình trong một thế giới hoàn toàn khác biệt.