Cuộc Chiến Giữa Con Người và Sinh Vật Ngoài Hành Tinh - Chương 4
Chương 4: Kẻ Thù Vô Hình
Khi ánh sáng từ những tòa nhà đổ nát của Neo Terra chiếu xuống, Đăng đã có một đêm dài đầy mơ hồ. Dù đã phá hủy thiết bị điều khiển tâm trí của K’narr, những cơn ác mộng vẫn hiện lên trong đầu anh: những hình ảnh về các sinh vật ngoài hành tinh đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công quy mô lớn hơn.
Sáng hôm sau, trong phòng hội nghị của căn cứ, Đăng được triệu tập cùng với đội của Maria. Maria đứng ở phía trước bảng điều khiển, nơi một bản đồ lớn của thành phố hiện lên. Trên bản đồ có những điểm sáng đỏ, biểu thị các khu vực bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc tấn công.
“Chúng ta đã có thông tin mới từ các tình báo của chúng tôi,” Maria bắt đầu, giọng cô nghiêm nghị. “K’narr không chỉ dựa vào công nghệ điều khiển tâm trí. Chúng còn sử dụng một loại sinh vật có khả năng xâm nhập vào tâm trí của con người để điều khiển hành động của họ.”
“Điều đó có nghĩa là gì?” Đăng hỏi, cảm giác lo lắng dâng lên.
“Điều đó có nghĩa là chúng ta đang đối mặt với một kẻ thù không thể nhìn thấy được và có thể điều khiển tâm trí của chúng ta,” Maria giải thích. “Chúng có thể khiến những người không bị kiểm soát hành động như những con rối.”
“Tức là, chúng ta cần phải bảo vệ tâm trí của mình khỏi sự xâm nhập,” Đăng nhận ra.
“Đúng vậy,” Maria đồng ý. “Chúng tôi đã phát hiện ra một số điểm nghi ngờ trong các khu vực bị ảnh hưởng. Chúng ta sẽ phải tiến hành một cuộc điều tra và xác định nguồn gốc của những sinh vật này. Nhiệm vụ của chúng ta là tìm ra cách phòng ngừa và ngăn chặn sự xâm nhập này.”
Đăng và đội của anh bắt đầu chuẩn bị cho nhiệm vụ mới. Họ trang bị các thiết bị chống xâm nhập tâm trí, bao gồm những mũ bảo vệ tâm trí và các cảm biến phát hiện sự xâm nhập. Maria dẫn đầu nhóm và hướng dẫn họ đến khu vực đầu tiên có dấu hiệu bất thường.
Khi nhóm của Đăng đến khu vực bị ảnh hưởng, họ thấy những dấu vết của sự tàn phá và sự hoang vắng. Các tòa nhà bị hư hỏng nặng nề, và các cư dân còn sót lại dường như bị khủng hoảng tinh thần. Những ánh mắt hoang mang và sự sợ hãi khiến không khí thêm nặng nề.
“Chúng ta sẽ chia nhóm và tìm kiếm các dấu vết của sinh vật ngoài hành tinh,” Maria ra lệnh. “Hãy cẩn thận. Chúng ta không biết những sinh vật này có thể tấn công từ đâu.”
Đăng cùng với một nhóm nhỏ tiến vào một tòa nhà bị đổ nát. Anh cảm thấy sự căng thẳng trong không khí khi các thiết bị của anh bắt đầu phát hiện những dấu hiệu lạ. Những cảm biến rung động liên tục và màn hình hiển thị hiện lên những hình ảnh mờ ảo, dường như phản ánh sự hiện diện của một cái gì đó không thể thấy được bằng mắt thường.
“Chúng ta phải kiểm tra từng phòng một,” Đăng nói, ra lệnh cho đội của mình. “Cẩn thận với từng bước di chuyển.”
Khi nhóm tiến vào các phòng, họ phát hiện ra những sinh vật nhỏ bé ẩn nấp trong các góc khuất. Chúng có hình dạng kỳ lạ, với những chân dài và thân hình mảnh mai. Chúng đang phát ra một ánh sáng yếu và có vẻ như đang kết nối với các thiết bị điều khiển tâm trí.
“Những sinh vật này chính là nguồn gốc của sự xâm nhập tâm trí,” Đăng nhận xét. “Chúng đang cố gắng điều khiển các cư dân.”
Một sinh vật đột nhiên nhảy ra khỏi bóng tối và tấn công đội của Đăng. Đăng và các thành viên trong đội phải chiến đấu để bảo vệ mình. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, với các sinh vật ngoài hành tinh liên tục xuất hiện và tấn công từ mọi hướng.
“Chúng ta phải tiêu diệt những sinh vật này và phá hủy thiết bị điều khiển của chúng!” Maria hét lên, trong khi cô chiến đấu với một sinh vật lớn hơn.
Đăng và đội của anh làm việc nhanh chóng để tiêu diệt các sinh vật và phá hủy các thiết bị điều khiển. Mặc dù họ gặp phải sự kháng cự mạnh mẽ, nhưng cuối cùng họ cũng hoàn thành nhiệm vụ và giải phóng khu vực khỏi sự kiểm soát của K’narr.
Khi trở về căn cứ, Đăng và đội của anh được chào đón bởi sự hoan nghênh từ những người dân trong thành phố. Họ đã thành công trong việc ngăn chặn sự xâm nhập tâm trí và bảo vệ những cư dân khỏi sự kiểm soát của sinh vật ngoài hành tinh.
“Chúng ta đã làm tốt công việc hôm nay,” Maria nói, nhìn vào Đăng với sự cảm kích. “Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Chúng ta còn nhiều việc phải làm để bảo vệ Neo Terra và toàn nhân loại.”
Đăng gật đầu, cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy quyết tâm. Anh biết rằng cuộc chiến vẫn còn dài và khó khăn, nhưng anh sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào. Anh đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc chiến chống lại sự xâm lược của sinh vật ngoài hành tinh, và anh sẽ không dừng lại cho đến khi bảo vệ được thế giới khỏi mối nguy hiểm này.