Cuộc Chiến Sinh Tồn - Chương 3
Chương 3: Liên Minh Khó Tin
Sau khi chiến thắng đàn rắn, các loài quyết định dừng lại để nghỉ ngơi và hồi phục sức lực. Tuy nhiên, bầu không khí không hề nhẹ nhàng. Sự hoài nghi và căng thẳng vẫn còn lơ lửng trong không khí.
Lila nhìn quanh, thấy các đại diện tách ra, không còn ai trò chuyện với nhau:
“Chúng ta đã thắng, nhưng mọi người vẫn đang nghi ngờ lẫn nhau. Nếu chúng ta không thể tin tưởng nhau, làm sao có thể sống sót qua những thử thách tiếp theo?”
Nori lên tiếng:
“Tôi đồng ý. Chúng ta cần phải hợp tác chặt chẽ hơn. Nếu không, những loài mạnh mẽ hơn sẽ tiêu diệt chúng ta.”
Sera, nhện thông minh, bước ra khỏi bóng tối:
“Tôi có một ý tưởng. Hãy thành lập một liên minh! Chúng ta sẽ hỗ trợ nhau và chia sẻ thông tin về các mối đe dọa.”
Drakar nhướng mày, tỏ vẻ hoài nghi:
“Liên minh? Ngươi nghĩ rằng các loài khác sẽ tin tưởng chúng ta sao? Chúng ta vẫn là kẻ thù trong cuộc thi này.”
Nori phản bác:
“Nhưng nếu chúng ta không hợp tác, tất cả chúng ta đều có thể sẽ thất bại! Hãy nghĩ về nó, Drakar. Sức mạnh của một nhóm có thể vượt qua sức mạnh của cá nhân.”
Lila nhấn mạnh:
“Chúng ta không thể chờ đợi sự tàn ác đến từ những loài khác. Hãy thành lập liên minh này ngay bây giờ, trước khi quá muộn!”
Cuối cùng, Drakar cũng phải thừa nhận:
“Được rồi, tôi sẽ tham gia. Nhưng nếu bất kỳ ai phản bội, tôi sẽ không khoan nhượng!”
Nhóm bắt đầu thảo luận về cách phối hợp. Họ quyết định mỗi loài sẽ chịu trách nhiệm cho một nhiệm vụ cụ thể: Lila sẽ làm người thu thập thông tin, Drakar sẽ là người bảo vệ, Nori sẽ lo việc cung cấp thực phẩm, còn Sera sẽ tạo ra mạng lưới theo dõi. Một Thời Gian Sau
Ngày hôm sau, khi cả nhóm đang di chuyển qua một vùng đất mới, họ thấy những tán cây dày đặc, nơi mà ánh sáng khó lọt qua. Một bầu không khí căng thẳng bao trùm.
Lila khẽ thì thào:
“Tôi cảm thấy có điều gì không ổn ở đây. Hãy cẩn thận!”
Bất ngờ, một tiếng rít lớn vang lên và từ trong bóng tối, một nhóm thú dữ lao ra, dẫn đầu bởi một con báo hung dữ.
Báo trưởng (tên là Rax) nhìn chằm chằm vào nhóm:
“Chào mừng đến với lãnh địa của ta! Các ngươi nghĩ rằng có thể đi qua đây mà không bị cản trở sao?”
Drakar gầm lên:
“Chúng ta không sợ các ngươi! Hãy chuẩn bị cho một cuộc chiến!”
Rax cười khẩy, đôi mắt sắc bén:
“Ta không muốn chiến đấu. Ta muốn xem các ngươi có thực sự mạnh mẽ như lời đồn hay không. Hãy cho ta một lý do để cho các ngươi đi qua.”
Nori bối rối:
“Chúng tôi không có ý gây hấn. Chúng tôi chỉ muốn sống sót!”
Sera nhanh trí nghĩ ra một ý tưởng:
“Chúng ta có thể đề nghị hợp tác! Nếu các ngươi giúp chúng tôi vượt qua, chúng tôi có thể cung cấp thông tin về những loài khác.”
Rax dừng lại, ngẫm nghĩ:
“Hợp tác? Thú vị đấy. Nhưng ta cần chứng minh rằng các ngươi không phải là những kẻ yếu đuối.”
Lila, với sự tự tin, nói:
“Chúng ta sẵn sàng chứng minh sức mạnh của mình. Nếu ngươi muốn, chúng ta có thể cùng nhau tham gia vào một cuộc thử thách.”
Rax cười to:
“Rất tốt! Hãy để ta xem xem các ngươi có thực sự xứng đáng với sự sống còn hay không!”
Nhóm bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi mới. Họ biết rằng, nếu muốn sống sót, họ phải làm cho Rax và nhóm thú dữ tin tưởng vào sức mạnh và quyết tâm của mình. Cuộc chiến không chỉ diễn ra giữa các loài, mà còn giữa những ý chí và lòng kiêu hãnh. Họ không thể để bất kỳ điều gì ngăn cản họ trong hành trình này.
Cả nhóm nhìn nhau với sự quyết tâm. Họ hiểu rằng sự sống còn của mình không chỉ phụ thuộc vào sức mạnh, mà còn vào sự hợp tác và lòng tin. Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu.