Cuộc Chiến Tại Cung Điện Mộng Mơ - Chương 2
Chương 2: Cuộc Đối Đầu
Wukong rút cây gậy thần kỳ ra, ánh sáng từ nó chiếu sáng xung quanh, tạo ra những bóng hình kỳ lạ trên các bức tường của cung điện. Nhị Lan Thần đứng im lặng, ánh sáng từ mặt nạ không thể đoán được cảm xúc của hắn. Đột nhiên, Nhị Lan Thần vung tay, và không khí xung quanh bắt đầu biến động như thể các giấc mơ đang sống dậy.
Nhị Lan Thần: (Giọng nói vang vọng, nhưng vẫn giữ được sự lạnh lùng) “Ngươi không hiểu rằng cung điện này là sự phản chiếu của những gì ngươi sợ hãi nhất? Ngươi có thể chiến đấu, nhưng không thể thoát khỏi những cơn ác mộng của chính mình.”
Wukong: (Cao giọng, đầy quyết tâm) “Ta không sợ hãi, Nhị Lan Thần. Ta đến đây không phải để chạy trốn khỏi những cơn ác mộng mà là để chấm dứt nỗi ác mộng mà ngươi đang gieo rắc. Hãy sẵn sàng đi!”
Nhị Lan Thần vung tay lên, và những bức tranh trên tường chuyển động, hiện lên những hình ảnh đáng sợ: quái vật, bóng ma, và những cảnh tượng đẫm máu. Chúng tấn công Wukong từ mọi phía, nhưng anh di chuyển nhanh chóng, sử dụng cây gậy thần kỳ để đỡ các đòn tấn công.
Nhị Lan Thần: (Cười nhẹ) “Thật đáng khen cho sự kiên cường của ngươi. Nhưng ngươi sẽ thấy, không phải mọi thứ đều dễ dàng như ngươi tưởng.”
Một cơn bão giấc mơ hình thành trong không khí, cuốn lấy Wukong. Anh phải chiến đấu chống lại sức mạnh của cơn bão, cảm giác như thể mình đang bị kéo vào những giấc mơ sâu thẳm và u ám. Wukong sử dụng sức mạnh của mình, vung cây gậy để giải phóng luồng sáng mạnh mẽ, làm tan biến cơn bão giấc mơ.
Wukong: (Quát lớn) “Hãy kết thúc trò chơi này đi, Nhị Lan Thần! Ta sẽ không để ngươi chiếm ưu thế!”
Nhị Lan Thần lắc đầu, bước ra khỏi bóng tối với sự kiên quyết. Hắn vung tay, và một cơn sóng ánh sáng đen tối tràn ra từ bàn tay hắn, đụng phải Wukong. Wukong bật lùi lại nhưng ngay lập tức đứng vững, mặt đầy quyết tâm.
Nhị Lan Thần: (Nhìn Wukong với sự tôn trọng) “Ngươi quả thực là một đối thủ đáng gờm. Nhưng đừng quên, nơi đây là thế giới mộng mơ, và ta có thể làm cho mọi thứ trở nên phức tạp hơn bất cứ lúc nào.”
Wukong: (Nghiến răng, chuẩn bị cho một đòn tấn công quyết định) “Thì ta sẽ dùng mọi sức mạnh của mình để đánh bại ngươi. Đây là kết thúc của trò chơi này!”
Hai bên tiếp tục chiến đấu, cung điện rung lên như thể phản ứng với sự quyết liệt của cuộc chiến. Ánh sáng và bóng tối hòa quyện vào nhau, tạo nên một trận chiến không thể tả bằng lời, với mỗi cú đấm và đòn tấn công đều tạo ra những âm thanh kỳ lạ và hình ảnh mờ ảo trong không khí.