Cuộc Chiến Thời Xuân Thu Chiến Quốc - Chương 5
Chương 5: Kẻ Thù Bí Ẩn
Sau trận chiến đầu tiên, Minh nhanh chóng trở thành một phần không thể thiếu trong quân đội của nước Ngô. Sự dũng cảm và khả năng chiến đấu xuất sắc của anh đã giành được sự tôn trọng từ các binh lính và tướng lĩnh. Tuy nhiên, cuộc sống trong doanh trại không phải lúc nào cũng bình yên. Minh dần nhận ra rằng, không chỉ có những cuộc chiến ngoài chiến trường, mà còn những âm mưu và hiểm họa tiềm ẩn bên trong nội bộ.
Một buổi chiều, khi Minh đang luyện tập cùng Lục Nguyên, đại tướng quân bất ngờ triệu tập anh đến doanh trại chính. Sự triệu tập bất ngờ này khiến Minh có chút lo lắng, nhưng anh nhanh chóng theo lệnh và tiến về phía đại sảnh.
Khi bước vào đại sảnh, Minh thấy đại tướng quân đang ngồi trước một bàn lớn, trên đó là những tấm bản đồ và các tài liệu quân sự. Vẻ mặt của ông trầm ngâm, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Minh khi anh tiến vào.
“Minh, ngươi đến rồi,” đại tướng quân nói, giọng trầm và có chút căng thẳng. “Ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.”
Minh cúi đầu chào và ngồi xuống ghế đối diện. “Đại tướng quân, có chuyện gì cần tôi giúp đỡ?”
Đại tướng quân nhìn thẳng vào Minh, ánh mắt đầy quyết tâm. “Ta đã theo dõi ngươi kể từ trận chiến đầu tiên. Ngươi là một chiến binh xuất sắc, không chỉ vì kỹ năng chiến đấu mà còn vì sự thông minh và tinh thần quả cảm. Đó là lý do ta muốn ngươi tham gia vào một nhiệm vụ đặc biệt.”
“Nhiệm vụ đặc biệt?” Minh hỏi, cảm nhận sự nghiêm trọng trong giọng nói của đại tướng quân.
“Đúng vậy,” đại tướng quân gật đầu. “Gần đây, chúng ta đã phát hiện ra có một kẻ thù bí ẩn đứng sau các cuộc tấn công của nước Tề. Người này không chỉ là một tướng lĩnh thông thường, mà còn là một kẻ đầy mưu mô và quyền lực, người đang âm thầm thao túng các sự kiện để gây bất ổn cho nước Ngô.”
Minh nhíu mày, cảm thấy có điều gì đó không đúng. “Kẻ thù này là ai? Và tại sao hắn lại nhắm vào chúng ta?”
Đại tướng quân thở dài, vẻ mặt nặng nề. “Chúng ta vẫn chưa biết chính xác hắn là ai, nhưng những dấu vết mà chúng ta thu thập được cho thấy hắn có thể là một người thân cận với các vua chư hầu khác, hoặc thậm chí là một gián điệp được cài vào trong nội bộ của chúng ta. Mục tiêu của hắn là làm suy yếu nước Ngô từ bên trong, tạo điều kiện cho nước Tề chiếm ưu thế.”
Minh cảm thấy trong lòng mình dấy lên một cảm giác lo lắng. Nếu thực sự có một kẻ thù như vậy, thì tình hình của nước Ngô sẽ càng trở nên nguy hiểm hơn.
“Vậy ngài muốn tôi làm gì?” Minh hỏi, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
“Ta muốn ngươi điều tra và tìm ra kẻ thù này,” đại tướng quân nói, giọng đầy quyết tâm. “Ngươi có sự nhạy bén và thông minh, cũng như không bị ảnh hưởng bởi các mối quan hệ phức tạp trong triều đình. Điều này khiến ngươi trở thành người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này.”
Minh gật đầu, hiểu rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ. “Tôi sẽ làm hết sức mình, đại tướng quân.”
“Nhưng hãy nhớ, đây là một nhiệm vụ nguy hiểm. Ngươi không thể tin tưởng ai hoàn toàn, kể cả những người mà ngươi nghĩ là bạn bè,” đại tướng quân cảnh báo. “Kẻ thù này rất xảo quyệt, hắn có thể đứng sau bất kỳ ai.”
Minh cảm nhận sự căng thẳng trong không khí, nhưng anh không để nỗi sợ hãi làm mình lùi bước. “Tôi hiểu. Tôi sẽ cẩn thận.”
Sau cuộc nói chuyện với đại tướng quân, Minh rời khỏi đại sảnh với tâm trạng nặng nề. Anh biết rằng từ bây giờ, mỗi bước đi của mình sẽ bị theo dõi, và bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến hậu quả chết người. Nhưng anh không thể từ bỏ. Nước Ngô đang cần sự giúp đỡ của anh, và anh không thể quay lưng lại.
Đêm đó, khi mọi người trong doanh trại đã chìm vào giấc ngủ, Minh lặng lẽ rời khỏi phòng và đi dạo quanh doanh trại. Anh suy nghĩ về những gì đại tướng quân đã nói, cố gắng xâu chuỗi các sự kiện gần đây để tìm ra manh mối.
Minh bước đi trong im lặng, tâm trí xoay quanh những ý nghĩ về kẻ thù bí ẩn. Những bước chân của anh đưa anh đến một góc khuất trong doanh trại, nơi anh vô tình nghe được một cuộc trò chuyện lén lút giữa hai binh sĩ.
“Hắn ta nói rằng đêm nay sẽ có một lô hàng vũ khí mới đến từ phía đông,” một trong hai binh sĩ thì thầm. “Chúng ta cần phải canh gác cẩn thận.”
Người kia gật đầu, giọng nói thấp nhưng Minh có thể nghe thấy rõ ràng. “Đúng vậy. Nếu kế hoạch thành công, nước Tề sẽ không còn gì để lo sợ nữa.”
Minh nín thở, cảm nhận được sự nguy hiểm đang ẩn sau những lời nói đó. Anh biết rằng mình đã vô tình nghe được một điều quan trọng. Có vẻ như kẻ thù bí ẩn đang âm mưu thực hiện một kế hoạch nào đó liên quan đến việc vận chuyển vũ khí.
Minh rời khỏi đó mà không để lộ dấu vết, trong lòng đã xác định rằng mình phải tìm hiểu rõ hơn về kế hoạch này. Nhưng anh cũng hiểu rằng, nhiệm vụ của mình ngày càng trở nên nguy hiểm hơn. Không chỉ có kẻ thù bên ngoài, mà còn có những kẻ nội gián bên trong doanh trại, sẵn sàng đâm sau lưng anh bất cứ lúc nào.
Khi trở về phòng, Minh ngồi xuống, đầu óc căng thẳng. Anh phải nghĩ ra một kế hoạch để điều tra kẻ thù bí ẩn này mà không để lộ thân phận. Đồng thời, anh phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, vì Minh biết rằng kẻ thù sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích.
Cuộc chiến thực sự đã bắt đầu, không chỉ trên chiến trường, mà còn trong bóng tối của những âm mưu và phản bội. Minh biết rằng mình phải cẩn trọng từng bước, bởi vì giờ đây, anh đang đối đầu với một kẻ thù không nhìn thấy được, một kẻ thù có thể là bất kỳ ai trong số những người anh từng tin tưởng.
Với quyết tâm và sự cảnh giác cao độ, Minh bắt đầu cuộc hành trình mới, đầy hiểm nguy và bất trắc. Anh biết rằng mình không thể thất bại, vì sự tồn vong của nước Ngô và cả mạng sống của anh phụ thuộc vào điều đó.