Cuộc Đấu Tranh Sinh Tồn - Chương 2
Chương 2: Sự Lan Truyền
John và nhóm bạn may mắn ra khỏi thành phố Greenvale trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Họ lái xe về phía ngoại ô, hy vọng tìm được nơi an toàn. Trên đường đi, mọi người bàn luận về những gì vừa xảy ra và cố gắng tìm hiểu thêm về dịch bệnh bí ẩn này.
“Chuyện này thật không thể tin nổi. Mọi thứ diễn ra quá nhanh,” Sarah nói, mắt vẫn còn đọng lại nỗi sợ hãi.
“Chúng ta cần tìm nơi trú ẩn tạm thời và tìm hiểu thêm về dịch bệnh này. Có lẽ chính phủ hoặc các tổ chức y tế sẽ có thông tin chi tiết,” John nói, mắt tập trung vào con đường phía trước.
Khi họ đến một thị trấn nhỏ bên ngoài Greenvale, họ dừng lại tại một cửa hàng tiện lợi để mua thêm đồ tiếp tế. Trong lúc mua sắm, họ nghe được những tin tức từ chiếc radio cũ trong cửa hàng.
“…dịch bệnh bí ẩn đang lan rộng ra khắp các thành phố lớn trên cả nước. Các báo cáo cho thấy những người nhiễm bệnh biến thành những sinh vật kỳ dị và cực kỳ nguy hiểm. Chính phủ đã ban hành lệnh cách ly toàn quốc và kêu gọi người dân ở yên trong nhà. Các nhà khoa học đang làm việc ngày đêm để tìm ra nguyên nhân và cách chữa trị…”
“Chúng ta cần tìm một nơi an toàn để tạm trú và xem xét kế hoạch tiếp theo,” John nói sau khi nghe bản tin.
“Nhà của ông nội tôi ở ngoại ô thị trấn này. Nó có hầm chứa rộng rãi và đủ đồ tiếp tế. Chúng ta có thể tạm trú ở đó,” một đồng nghiệp tên David đề nghị.
“Được, chúng ta sẽ đến đó,” John đồng ý.
Khi họ đến nhà của ông nội David, mọi người nhanh chóng chuyển đồ tiếp tế vào hầm chứa. Sau khi đã sắp xếp xong, họ ngồi lại bàn để thảo luận về kế hoạch tiếp theo.
“Chúng ta cần biết thêm về dịch bệnh này. Nếu chính phủ đã ban hành lệnh cách ly, có lẽ họ đã biết điều gì đó mà chúng ta chưa biết,” Sarah nói.
“Chúng ta cần kết nối với người thân và bạn bè để xem họ có an toàn không,” Emily, một người trong nhóm, gợi ý.
“Đúng. Tôi sẽ gọi cho Emma và xem cô ấy có thông tin gì mới,” John nói, lấy điện thoại ra và gọi cho Emma.
“John! Anh ổn chứ?” Emma hỏi ngay khi bắt máy.
“Anh ổn, chúng anh đã ra khỏi thành phố và đang tạm trú ở nhà ông nội của David. Em có thông tin gì mới không?” John hỏi.
“Em vừa nghe tin tức và có một số thông tin quan trọng. Dịch bệnh này dường như bắt nguồn từ một loại virus. Người nhiễm bệnh ban đầu có triệu chứng giống cúm, sau đó bắt đầu biến đổi. Các nhà khoa học cho rằng virus này có thể đã bị biến đổi trong một thí nghiệm sinh học,” Emma giải thích.
“Em có biết gì về cách lây nhiễm của nó không?” John hỏi.
“Chưa có thông tin chính xác, nhưng có khả năng lây qua tiếp xúc gần hoặc qua không khí. Chính phủ đang khuyến cáo mọi người đeo khẩu trang và hạn chế tiếp xúc,” Emma trả lời.
“Được rồi, cảm ơn em. Anh sẽ cố gắng giữ an toàn và liên lạc thường xuyên,” John nói trước khi cúp máy.
“Emma nói rằng virus này có thể bắt nguồn từ một thí nghiệm sinh học và lây qua tiếp xúc gần hoặc không khí. Chúng ta cần đề phòng và giữ khoảng cách an toàn,” John thông báo cho mọi người.
“Chúng ta cần tiếp tục theo dõi tình hình và sẵn sàng di chuyển nếu cần thiết,” David nói.
Trong khi mọi người chuẩn bị cho đêm đầu tiên tại nơi trú ẩn mới, họ biết rằng đây chỉ là khởi đầu của cuộc hành trình đầy nguy hiểm. Sự lan truyền của dịch bệnh ngày càng trở nên nghiêm trọng, và họ phải tìm cách đối phó để sống sót qua cơn đại dịch này.