Cuộc Đấu Tranh Sinh Tồn - Chương 6
Chương 6: Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Khi những tin tức về âm mưu của Biogen và sự tồn tại của kháng thể lan rộng, John và nhóm của anh cảm thấy nhẹ nhõm. Nhưng họ biết rằng đây mới chỉ là bước đầu. Họ phải phân phối kháng thể và đảm bảo rằng thông tin không bị bóp méo.
Một buổi sáng, khi John và nhóm đang chuẩn bị gửi các mẫu kháng thể đến những trung tâm y tế địa phương, điện thoại của John reo lên. Đó là Emma.
“John, anh phải cẩn thận. Em vừa nhận được thông tin rằng Biogen đã thuê một nhóm lính đánh thuê để tìm và tiêu diệt những người có bằng chứng chống lại họ,” Emma nói gấp gáp.
“Chết tiệt! Họ sẽ không dừng lại ở bất cứ điều gì để che giấu sự thật,” John đáp. “Chúng ta phải nhanh chóng phân phối kháng thể và tìm nơi an toàn hơn.”
Ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang lên từ cửa trước. John và nhóm bạn nhìn nhau, ánh mắt đầy lo lắng. Cửa chính bị phá vỡ, và một nhóm lính đánh thuê vũ trang xuất hiện.
“Chạy đi!” John hét lên, kéo mọi người về phía cửa sau.
Emily nắm chặt vali chứa các mẫu kháng thể và cùng mọi người chạy ra khỏi ngôi nhà. Những tiếng súng vang lên, làm rung chuyển không gian yên tĩnh của buổi sáng. Họ lao ra khỏi nhà và chạy vào khu rừng phía sau.
“Chúng ta không thể để họ lấy được kháng thể,” John nói, mắt nhìn chăm chú về phía trước.
“Mọi người cẩn thận, đừng để bị bắt!” David nói, dẫn đầu nhóm chạy qua những lối mòn chật hẹp trong rừng.
Tiếng súng vẫn vang lên sau lưng họ. Họ phải chạy nhanh và lẩn tránh để không bị bắn trúng. Sarah trượt ngã và Emily nhanh chóng quay lại giúp cô đứng dậy.
“Đi nhanh lên, chúng ta không còn nhiều thời gian,” Emily giục.
Cuối cùng, họ đến một khu vực rừng rậm rạp, nơi có thể tạm thời ẩn náu. Họ thở hổn hển, tim đập thình thịch trong lồng ngực. John lắng nghe xung quanh, chắc chắn rằng họ đã thoát khỏi sự truy đuổi tạm thời.
“Chúng ta cần phải tìm một nơi an toàn hơn để tạm thời lánh nạn và tiếp tục kế hoạch,” John nói, mắt quét qua khu rừng.
“Em biết một nơi,” Emily nói, giọng thấp nhưng kiên định. “Có một căn nhà nhỏ của gia đình em ở gần đây, nằm sâu trong rừng. Chúng ta có thể trú ẩn ở đó một thời gian.”
“Được rồi, dẫn đường đi,” John nói, mắt nhìn Emily với sự tin tưởng.
Họ tiếp tục di chuyển cẩn thận qua khu rừng, tránh xa những con đường lớn. Sau một giờ đồng hồ, họ đến một căn nhà nhỏ ẩn mình giữa những tán cây xanh mướt. Căn nhà đơn giản nhưng đủ để bảo vệ họ trong lúc tạm thời.
“Chúng ta sẽ an toàn ở đây một thời gian. Nhưng không thể ở lại quá lâu. Biogen sẽ không từ bỏ dễ dàng,” Emily nói, mắt nhìn mọi người với sự quyết tâm.
“Mọi người, chúng ta phải tìm cách phân phối các mẫu kháng thể càng nhanh càng tốt,” John nói. “Chúng ta cần sự giúp đỡ từ những người bên ngoài.”
“Em có thể liên lạc với một số nhà báo và tổ chức y tế. Họ có thể giúp chúng ta,” Emma đề xuất qua điện thoại.
“Được. Chúng ta sẽ sử dụng mọi kênh liên lạc có thể để đảm bảo kháng thể được phân phối và sự thật được công bố,” John đáp.
Trong khi họ chuẩn bị liên lạc và phân phối kháng thể, họ không ngừng cảnh giác. Mỗi tiếng động nhỏ trong rừng đều khiến họ giật mình. Nhưng họ biết rằng đây là cuộc chiến vì nhân loại, và họ không thể từ bỏ.
Một buổi tối, khi cả nhóm đang ngồi xung quanh bàn thảo luận kế hoạch, một tiếng động lớn vang lên từ bên ngoài. Họ ngay lập tức đứng dậy, mắt nhìn chằm chằm vào cửa.
“Có ai đó ngoài kia,” David thì thầm, tay nắm chặt cây gậy bên cạnh.
Cửa mở ra, và một người đàn ông bước vào. Đó là Robert, người họ đã gặp tại trung tâm nghiên cứu.
“Robert! Ông làm gì ở đây?” John hỏi, ngạc nhiên.
“Tôi đến để cảnh báo các bạn. Biogen đã biết nơi này. Họ sẽ đến đây sớm thôi,” Robert nói, mắt lo lắng.
“Mọi người, chúng ta phải đi ngay bây giờ,” John nói, ánh mắt kiên quyết. “Chúng ta phải đảm bảo rằng kháng thể và thông tin không bị rơi vào tay Biogen.”
Họ nhanh chóng thu dọn đồ đạc và rời khỏi căn nhà nhỏ, tiếp tục cuộc hành trình gian nan để phân phối kháng thể và công bố sự thật. Họ biết rằng con đường phía trước còn nhiều chông gai, nhưng với lòng dũng cảm và sự quyết tâm, họ tin rằng mình có thể thay đổi được tình thế và cứu lấy nhân loại khỏi cơn ác mộng này.