Cuộc Điều Tra Tội Ác Kỳ Bí - Chương 3
Chương 3: Bóng Ma Trong Đêm
Minh thức dậy với cảm giác hồi hộp. Đêm qua, cô đã có những giấc mơ kỳ lạ về Ngọc và cái chết của cô. Ánh sáng ban mai len lỏi qua cửa sổ, cô quyết định không để bản thân lười biếng. Ngày hôm nay, họ sẽ tiếp tục tìm hiểu về người đàn ông lạ mặt có hình xăm con rắn mà Mai đã đề cập.
“Trần, chúng ta cần tìm kiếm người này ngay hôm nay,” Minh nói trong khi ăn sáng.
“Được rồi, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?” Trần hỏi.
“Chúng ta có thể hỏi những người hàng xóm khác trong khu vực để xem họ có biết thêm thông tin gì không,” Minh đáp.
Họ bắt đầu cuộc hành trình bằng cách trở lại khu phố nơi Ngọc và Hùng từng sống. Nhiều người dân nhìn họ với ánh mắt nghi ngờ, nhưng Minh không nản lòng. Cô tự tin và quyết tâm, tin rằng họ sẽ tìm thấy manh mối quan trọng.
Sau một thời gian, họ gặp một ông lão ngồi bên bậu cửa, mặt mày nhăn nheo. Minh quyết định tiếp cận ông.
“Chào ông, tôi là thám tử Minh. Chúng tôi đang điều tra về cái chết của Ngọc. Ông có biết gì về người đàn ông lạ đã xuất hiện ở khu vực này không?” cô hỏi.
Ông lão nhìn Minh với ánh mắt cẩn trọng, sau đó thở dài. “Tôi nghe thấy những điều kỳ lạ xung quanh cái chết của Ngọc. Nhưng người đàn ông lạ mặt mà cô nói đến… ông ta tên gì, không ai biết cả.”
“Nhưng ông có thấy ông ta có đặc điểm gì không?” Minh hỏi tiếp.
“Hình như ông ta có hình xăm con rắn trên cánh tay. Tôi đã thấy ông ta ở gần đây vào một đêm mưa,” ông lão đáp.
“Ông có biết ông ta đã làm gì ở đó không?” Minh hỏi.
“Không rõ lắm. Nhưng tôi thấy ông ta đi vào ngôi nhà bỏ hoang,” ông lão nhấn mạnh.
Tin tức này khiến Minh cảm thấy hứng thú. Ngôi nhà bỏ hoang mà họ đã khám phá có thể là nơi ẩn náu của người đàn ông lạ. Cô quay sang Trần, “Chúng ta cần quay lại ngôi nhà đó. Có thể tìm thấy thêm manh mối.”
“Nhưng cô có chắc là an toàn không?” Trần hỏi, vẻ lo lắng hiện rõ.
“Tôi không thể để nỗi sợ hãi cản trở chúng ta. Chúng ta phải tìm ra sự thật về Ngọc,” Minh trả lời, kiên quyết.
Khi quay lại ngôi nhà bỏ hoang, Minh cảm thấy không khí trong căn nhà càng trở nên nặng nề hơn. Cô và Trần cùng bước vào, ánh sáng mặt trời yếu ớt chiếu rọi vào các góc tối.
“Cô nghĩ chúng ta nên tìm kiếm ở đâu?” Trần hỏi, hơi run rẩy.
“Chúng ta hãy kiểm tra từng căn phòng một,” Minh đề xuất.
Cả hai bắt đầu từ tầng một, kiểm tra các phòng. Đến khi lên đến tầng hai, họ cảm thấy một cơn gió lạnh lẽo thoảng qua. Minh dừng lại, ánh mắt hướng về một cánh cửa khép hờ.
“Cánh cửa này trông có vẻ mới hơn so với những cánh cửa khác,” Minh nhận xét, bước đến.
“Cô Minh, hãy cẩn thận,” Trần cảnh báo.
Minh mở cửa, bên trong là một căn phòng tối tăm, đầy bụi bặm. Cô chợt thấy một mảnh giấy nằm trên bàn. Cô cầm lên và đọc:
“Chỉ có sự thật mới có thể giải thoát cho linh hồn ta. Hãy tìm hình xăm.”
“Đây là gì?” Trần hỏi, ánh mắt hoài nghi.
“Có vẻ như người này đã biết về Ngọc và sự thật đằng sau cái chết của cô ấy,” Minh suy nghĩ, cảm thấy hồi hộp.
“Chúng ta phải tìm ra người này. Có thể họ sẽ cho chúng ta biết thêm thông tin,” Trần đề xuất.
Cảm giác căng thẳng bao trùm khi họ ra khỏi ngôi nhà. Minh biết rằng họ cần phải tìm hiểu sâu hơn về người đàn ông lạ mặt có hình xăm. Họ trở lại thị trấn, nơi những người hàng xóm có thể biết về ông ta.
Họ quyết định đến quán cà phê địa phương, nơi nhiều người dân tụ tập. “Có lẽ chúng ta có thể nghe thấy thông tin từ những câu chuyện của họ,” Minh nói.
Khi họ bước vào quán, không khí trong quán khá nhộn nhịp. Minh và Trần ngồi xuống một bàn gần cửa sổ, lắng nghe cuộc trò chuyện xung quanh.
“Mọi người vẫn nói về Ngọc à?” Minh hỏi.
“Có, nhưng hầu hết đều không muốn nhắc đến,” Trần trả lời.
“Chúng ta cần tìm người nào đó dũng cảm để nói ra sự thật,” Minh nói, nhìn quanh quán.
Bất ngờ, một người phụ nữ trẻ tên là Lan, ngồi bàn bên cạnh, đã nghe thấy cuộc trò chuyện của họ. “Tôi có thể giúp các bạn,” cô nói, ánh mắt nghiêm túc.
“Bạn biết gì về người đàn ông có hình xăm không?” Minh hỏi.
“Nghe nói ông ta tên là Huy. Ông ta thường xuất hiện ở đây vào những ngày mưa,” Lan đáp. “Có điều ông ta rất bí ẩn và không dễ tiếp cận.”
“Có ai đã gặp ông ta chưa?” Trần hỏi.
“Có vài người đã thấy ông ta, nhưng không ai dám lại gần,” Lan nói, giọng hơi run rẩy. “Người ta bảo ông ta có một quá khứ tăm tối.”
“Chúng ta phải tìm ra Huy,” Minh nói, lòng đầy quyết tâm. “Tôi cảm thấy ông ta có liên quan trực tiếp đến cái chết của Ngọc.”
Cuộc điều tra đang trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Minh biết rằng họ không thể chậm trễ. Huy có thể là manh mối cuối cùng để tìm ra sự thật về cái chết của Ngọc. Cô quyết tâm phải tìm ra ông ta, không chỉ để giúp Ngọc mà còn để mang lại sự bình yên cho những người dân trong thị trấn này.
“Chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm Huy ngay hôm nay,” Minh khẳng định.
Trần gật đầu, “Tôi sẽ đi cùng cô. Chúng ta phải tìm ra sự thật này!”
Khi ánh nắng tắt dần, Minh cảm thấy như bóng đen của quá khứ đang chờ đợi họ. Huy, người đàn ông bí ẩn đó, đang ẩn mình ở đâu? Cuộc điều tra này sẽ dẫn họ đến đâu? Tất cả chỉ có thời gian mới trả lời. Họ sẽ không dừng lại cho đến khi sự thật được phơi bày.