Cuộc Đời Bí Ẩn Của Điêu Thuyền - Chương 3
Chương 3: Cuộc Hành Trình Mới
Nhân vật:
Điêu Thuyền: Người phụ nữ xinh đẹp và tài năng, đang trên đường tìm kiếm sự an toàn và chuộc lỗi.
Trần Cung: Một người từng là thuộc hạ trung thành của Lữ Bố, hiện đang sống tại thành Hứa Xương.
Điêu Thuyền tiếp tục cuộc hành trình của mình, đi qua những con đường đầy cát bụi và những ngôi làng xa xôi. Sau nhiều ngày đêm lang thang, cô đến được thành Hứa Xương, nơi đang là trung tâm quyền lực của Tào Tháo. Với hy vọng tìm được sự an toàn và cơ hội để chuộc lỗi, cô quyết định ở lại đây.
Tại một khu chợ nhộn nhịp, Điêu Thuyền bất ngờ gặp lại Trần Cung, người từng là thuộc hạ trung thành của Lữ Bố. Trần Cung nhận ra cô ngay lập tức và tiến đến gần.
Trần Cung (ngạc nhiên): “Điêu Thuyền! Là cô sao? Tôi không thể tin vào mắt mình. Cô vẫn còn sống!”
Điêu Thuyền (mỉm cười yếu ớt): “Trần Cung, lâu rồi không gặp. Tôi đã trải qua nhiều khó khăn để đến đây. Ông có thể giúp tôi không?”
Trần Cung: “Dĩ nhiên rồi. Hãy đi theo tôi. Chúng ta không nên nói chuyện ở đây.”
Trần Cung dẫn Điêu Thuyền đến nhà của mình, một nơi yên tĩnh và an toàn hơn. Ông chuẩn bị cho cô một bữa ăn đơn giản và lắng nghe câu chuyện của cô.
Trần Cung: “Cô đã trải qua nhiều khó khăn, Điêu Thuyền. Tôi thật sự ngưỡng mộ sự kiên cường của cô. Nhưng bây giờ cô cần phải cẩn thận hơn. Thành Hứa Xương không phải là nơi dễ sống cho những người liên quan đến Lữ Bố.”
Điêu Thuyền: “Tôi biết. Nhưng tôi không còn nơi nào để đi. Tôi muốn chuộc lỗi và tìm lại sự thanh thản trong tâm hồn. Ông có thể giúp tôi không?”
Trần Cung: “Được rồi. Tôi sẽ giúp cô. Nhưng trước hết, cô cần phải thay đổi hoàn toàn diện mạo và danh tính của mình. Tôi sẽ giới thiệu cô với một người bạn, người có thể giúp cô trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng trong thành mà không bị phát hiện.”
Với sự giúp đỡ của Trần Cung, Điêu Thuyền bắt đầu luyện tập nghệ thuật múa và hát một cách chuyên nghiệp. Cô nhanh chóng trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng trong thành Hứa Xương, thu hút sự chú ý của nhiều người, nhưng luôn giữ bí mật về thân phận thực sự của mình.
Một ngày nọ, khi cô đang biểu diễn tại một buổi yến tiệc lớn, cô nhận được lời mời biểu diễn cho Tào Tháo. Cơ hội để tiếp cận và tìm hiểu về kế hoạch của Tào Tháo đang mở ra trước mắt cô, nhưng cũng đầy nguy hiểm.
Điêu Thuyền (thầm nghĩ): “Đây có thể là cơ hội để mình tìm hiểu thêm về Tào Tháo và tìm cách chuộc lỗi. Mình phải cẩn thận và khôn khéo.”
Điêu Thuyền đồng ý lời mời và chuẩn bị cho buổi biểu diễn quan trọng. Dù lòng cô đầy lo lắng, cô biết rằng đây là cơ hội không thể bỏ lỡ. Với lòng kiên cường và quyết tâm, cô bước vào con đường đầy nguy hiểm nhưng cũng mở ra cơ hội để tìm kiếm sự tha thứ và an bình.
Trong ánh sáng lấp lánh của yến tiệc, Điêu Thuyền đứng giữa đám đông, chuẩn bị cho màn biểu diễn của mình. Cô biết rằng mình phải tận dụng mọi cơ hội để tiến gần hơn đến mục tiêu của mình. Chặng đường phía trước còn dài, nhưng cô không hề nao núng.