Cuộc Đời Của Kẻ Phản Bội - Chương 1
Chương 1: Hành Trình Xuyên Không
Ethan, một nhà khảo cổ học nhiệt huyết, đang đứng giữa những tàn tích của một thành phố cổ trong một cuộc khai quật. Ánh nắng chiếu rọi qua những tảng đá, tạo ra một bầu không khí huyền bí. Khi anh đào xới một lớp đất dày, một cổ vật lấp lánh xuất hiện, ánh sáng phát ra từ nó khiến tim anh đập nhanh.
“Cái gì đây?” Ethan lẩm bẩm, ngạc nhiên. Anh nhấc cổ vật lên, một chiếc vòng cổ với những biểu tượng kỳ lạ. Những hình khắc dường như lấp lánh trong tay anh.
“Ethan, cẩn thận!” Giọng của Sarah, đồng nghiệp của anh, vang lên. Cô đang đứng gần đó, lo lắng khi thấy anh chạm vào cổ vật.
“Đừng lo lắng, Sarah. Mình chỉ muốn xem thử…” Nhưng chưa kịp dứt câu, một luồng ánh sáng chói lòa bùng nổ từ chiếc vòng, cuốn lấy Ethan. Mọi thứ xung quanh anh biến mất trong nháy mắt.
Khi ánh sáng tắt, Ethan thấy mình nằm trên một cánh đồng xanh mướt. Hơi thở nặng nề, anh đứng dậy, nhìn xung quanh. Trời trong xanh, những ngọn núi xa xăm, nhưng không một dấu hiệu của thế giới hiện đại.
“Đây… là đâu?” anh tự hỏi.
Tiếng vó ngựa vang lên từ xa. Ethan quay lại và thấy một nhóm kỵ binh đang tiến gần. Họ mặc giáp sáng lấp lánh, và có vẻ như đang tìm kiếm ai đó. Hốt hoảng, Ethan tìm chỗ ẩn nấp sau một bụi cây.
“Ngươi đã thấy tên phản bội không?” Một trong số họ hét lên, giọng nói khàn khàn, tức giận.
“Không, thưa tướng!” Một người lính đáp, lo lắng.
Ethan nhăn mặt. “Phản bội? Ai cơ?” Anh lén nhìn ra, cố gắng nắm bắt tình hình. Họ đang tìm kiếm một kẻ nào đó, và có vẻ như đó không phải là anh. Nhưng khi nào anh sẽ trở lại nhà?
Một người kỵ binh đột ngột dừng lại, nhìn về phía bụi cây nơi Ethan đang ẩn nấp. “Có gì đó ở đó!” Anh ta quát, rút kiếm ra.
Tim Ethan đập mạnh. Anh quyết định không thể ngồi yên, liền đứng dậy và chạy trốn. Hành động của anh ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhóm kỵ binh.
“Bắt lấy hắn!” một giọng nói lớn vang lên.
Ethan chạy như điên, len lỏi qua những tán cây. Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, anh nghe tiếng vó ngựa gần hơn.
“Dừng lại!” Tiếng gọi của một kỵ binh vang vọng phía sau.
Không thể chần chừ, Ethan lao vào một con đường nhỏ giữa rừng. Mặt đất gồ ghề khiến anh ngã nhào, nhưng anh nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục chạy. Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ: phải thoát khỏi đây!
Đột nhiên, một tiếng thét chói tai vang lên. Một người phụ nữ xuất hiện từ bóng cây, trông như đang chiến đấu với một tên kỵ binh. Anh ta tấn công nhưng cô ta phản công khéo léo, đánh bại hắn chỉ bằng một cú đá nhanh nhẹn.
“Chạy đi! Tôi sẽ giữ họ lại!” Cô ta hét lên, không để Ethan có thời gian trả lời.
“Nhưng tôi…” Ethan kêu lên, nhưng cô ta đã lao vào cuộc chiến.
“Đừng ngần ngại! Đi ngay!”
Ethan không còn lựa chọn nào khác. Anh chạy tiếp, trái tim đập rộn ràng trong lồng ngực. Hình ảnh của cô gái trong trận chiến cứ lẩn quẩn trong đầu anh. Ai cô ấy? Tại sao cô ấy lại giúp anh?
Cuối cùng, khi chạy qua một khu rừng rậm, Ethan dừng lại, thở hổn hển. Anh không biết mình đã đi được bao xa. Xung quanh im ắng, chỉ có tiếng gió rì rào. Bỗng nhiên, một cánh cửa lớn bằng gỗ xuất hiện trước mặt anh. Nó được khắc những họa tiết phức tạp và có vẻ như dẫn vào một ngôi làng.
“Chắc không ai nhìn thấy mình ở đây,” Ethan tự nhủ, mở cửa và bước vào.
Bên trong, không khí ấm áp, những ngọn đèn dầu sáng lên, và mọi người nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên. Một người đàn ông lớn tuổi tiến tới, hỏi bằng giọng trầm:
“Ngươi là ai? Tại sao lại ở đây?”
Ethan chần chừ, không biết bắt đầu từ đâu. “Tôi… tôi là Ethan. Tôi đến từ một nơi xa lạ.”
Người đàn ông gật đầu, có vẻ như đã nghe nhiều câu chuyện kỳ lạ. “Ở đây, trong vương quốc này, chúng ta đang bị đe dọa. Một kẻ phản bội đang âm thầm gây rối. Ngươi phải cẩn thận.”
“Phản bội?” Ethan lặp lại. “Tôi… tôi không phải là kẻ phản bội.”
Người đàn ông nhìn thẳng vào mắt anh. “Có vẻ như số phận đã đưa ngươi đến đây để giúp đỡ. Chúng ta cần mọi sự hỗ trợ có thể.”
Ethan cảm thấy một cảm giác kỳ lạ. Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình trong thế giới này, nhưng một điều rõ ràng: cuộc hành trình của anh chỉ mới bắt đầu.
“Được rồi,” Ethan nói, giọng đầy quyết tâm. “Tôi sẽ giúp các bạn. Nhưng trước hết, tôi cần biết thêm về kẻ phản bội và cách tôi có thể giúp.”
Người đàn ông mỉm cười, vẻ mặt đầy hy vọng. “Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu. Và có thể, ngươi sẽ tìm ra con đường trở về nhà.”
Ethan biết rằng hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng một điều chắc chắn: anh sẽ không còn đơn độc nữa.