Cuộc Đời Của Kẻ Phản Bội - Chương 4
Chương 4: Liên Minh Bất Ngờ
Ethan cảm thấy không khí căng thẳng trong phòng hội nghị khi ánh mắt của Thorne vẫn đổ dồn vào anh. Nỗi lo lắng và sự tự tin đang giằng co trong lòng anh. “Chúng ta cần phải thuyết phục hắn,” Ethan tự nhủ.
“Ngươi có thể tạo ra sức mạnh hơn nữa không?” Thorne hỏi, giọng điệu tự phụ. “Nếu ngươi thực sự muốn tham gia, ta cần thấy ngươi có thể làm gì.”
“Tôi… tôi có thể,” Ethan nói, nhưng một phần trong anh bắt đầu hoài nghi. Anh không hoàn toàn hiểu sức mạnh của chiếc vòng, nhưng giờ đây, mọi thứ đang trở nên cấp bách.
“Ngươi có thể bắt đầu bằng cách tạo ra ánh sáng,” Rian thì thầm, “Hãy khiến họ thấy sức mạnh bên trong ngươi.”
Ethan gật đầu, thầm cầu nguyện cho chiếc vòng không phụ lòng anh. Anh nhắm mắt lại, cảm nhận năng lượng từ chiếc vòng, và cố gắng để sức mạnh trào dâng trong cơ thể.
“Vòng cổ của ngươi đang phát sáng,” một người trong nhóm của Thorne nói, vẻ mặt ngạc nhiên. “Hãy làm cho nó mạnh mẽ hơn!”
Ethan mở mắt ra, quyết định tập trung hơn. Anh giơ tay lên cao, và ánh sáng từ chiếc vòng bắt đầu lóe lên, mạnh mẽ và rực rỡ. Mọi người trong phòng ngừng nói chuyện, sự chú ý hoàn toàn đổ dồn vào anh.
“Đủ rồi!” Thorne quát, đôi mắt hắn như lửa. “Ngươi chỉ đang thể hiện những gì ta đã thấy. Ta cần ngươi làm điều gì đó thực sự ấn tượng.”
Ethan cảm thấy áp lực đè nặng. Anh không muốn thất bại, nhưng không biết phải làm gì tiếp theo. Trong lúc căng thẳng, một ý tưởng bất chợt lóe lên trong đầu.
“Thorne, nếu ngài cho phép tôi, tôi sẽ tạo ra một biểu tượng cho sự đồng minh giữa chúng ta,” Ethan nói, giọng mạnh mẽ hơn trước.
“Biểu tượng?” Thorne nhíu mày, có vẻ như bị cuốn hút bởi ý tưởng.
“Đúng vậy,” Ethan tiếp tục. “Nếu tôi có thể tạo ra một biểu tượng của ánh sáng, ngài sẽ có thể chứng minh sức mạnh của mình trước những người khác.”
“Ngươi có chắc rằng ngươi có thể làm điều đó không?” Thorne hỏi, vẻ nghi ngờ vẫn hiện rõ trên mặt.
“Tôi sẽ làm,” Ethan tuyên bố, lòng dũng cảm trỗi dậy. Anh cảm thấy chiếc vòng đang phát ra sức mạnh, như thể nó muốn anh hành động.
Ethan hít một hơi thật sâu, tập trung vào năng lượng bên trong. Anh chạm tay lên chiếc vòng, và từ đó, một ánh sáng rực rỡ bắt đầu lan tỏa. Những hình khắc trên vòng sáng lên, và một biểu tượng lớn xuất hiện giữa không khí: một mặt trời rực rỡ với những tia sáng chiếu ra xung quanh.
Người trong phòng há hốc miệng nhìn, sự kinh ngạc hiện rõ trên gương mặt họ. Thorne, mặc dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng ánh mắt của hắn đã bớt đi phần khinh thường.
“Điều này thật ấn tượng,” Thorne thừa nhận, vẻ mặt hắn đã bớt phần nghi ngờ. “Ngươi đã gây ấn tượng với ta.”
“Đó là sự kết hợp giữa sức mạnh của vương quốc và sức mạnh của chiếc vòng,” Ethan nói, cảm thấy tự tin hơn. “Chúng ta có thể tạo thành một liên minh mạnh mẽ.”
“Nhưng ta cần biết ngươi có thực sự trung thành hay không,” Thorne đáp. “Nếu ngươi phản bội ta, sẽ không có chỗ cho kẻ phản bội trong vương quốc này.”
Ethan cảm thấy lạnh người khi nghe lời đe dọa đó. Nhưng anh biết rằng mình phải tiếp tục. “Tôi sẽ đứng về phía ngài,” anh nói, giọng điệu quyết tâm. “Tôi muốn vương quốc này hồi sinh.”
“Rất tốt,” Thorne gật đầu, vẻ mặt hắn đã dịu lại. “Nhưng chúng ta cần lên kế hoạch. Đêm nay, chúng ta sẽ tổ chức một buổi lễ để công bố liên minh.”
“Đêm nay?” Mira hỏi, vẻ mặt hoang mang.
“Đúng vậy. Chúng ta sẽ mời những lãnh đạo khác đến tham dự,” Thorne nói. “Ngươi sẽ là ngôi sao của buổi lễ.”
Ethan cảm thấy hồi hộp. Anh không muốn trở thành một con rối trong trò chơi của Thorne, nhưng biết rằng đây là cơ hội để khám phá thêm về hắn.
“Nhưng chúng ta cũng cần chuẩn bị cho bất kỳ bất ngờ nào,” Rian nói, ánh mắt nghiêm túc. “Nếu Thorne thực sự là kẻ phản bội, hắn có thể sử dụng buổi lễ này để loại bỏ những người không đồng ý.”
“Chúng ta phải có kế hoạch B,” Mira đồng ý. “Nếu điều gì đó không đúng, chúng ta cần phải hành động ngay lập tức.”
“Vậy chúng ta sẽ làm gì?” Ethan hỏi, cảm thấy sức nặng của trách nhiệm đang đè lên vai mình.
“Chúng ta sẽ cử người theo dõi buổi lễ,” Rian đề xuất. “Một trong chúng ta phải ở lại và giám sát mọi thứ. Nếu có dấu hiệu gì đáng ngờ, chúng ta phải hành động ngay lập tức.”
“Và tôi sẽ ở bên cạnh ngài Thorne,” Ethan nói, quyết tâm trong giọng nói. “Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để giữ an toàn cho liên minh.”
“Được rồi,” Mira nói, quyết tâm trong ánh mắt. “Chúng ta sẽ chuẩn bị cho buổi lễ.”
Khi buổi lễ diễn ra, không khí tràn đầy sự hưng phấn. Những ánh đèn lung linh, âm nhạc vang lên, và mọi người tụ tập lại. Ethan đứng bên cạnh Thorne, cảm thấy căng thẳng.
“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” Thorne hỏi, ánh mắt của hắn đầy quyền lực.
“Có, tôi đã sẵn sàng,” Ethan trả lời, giọng chắc chắn hơn. Anh cảm nhận chiếc vòng ấm lên, như một nguồn động lực bên trong.
“Chúng ta sẽ bắt đầu ngay,” Thorne nói, bước lên sân khấu. “Chào mừng các ngươi đến với buổi lễ vinh danh của chúng ta!”
Mọi người vỗ tay, tiếng hò reo vang dội khắp không gian. Ethan nhìn xung quanh, cảm thấy hồi hộp khi thấy sự phấn khích và sự hy vọng trong ánh mắt của mọi người.
Thorne tiếp tục phát biểu, ca ngợi sức mạnh của liên minh mới này. Hắn nói về những điều tốt đẹp mà họ sẽ đạt được cùng nhau. Ethan đứng bên cạnh, cảm thấy như mình đang trở thành một phần của điều gì đó lớn lao.
Khi Thorne giới thiệu Ethan như một người hùng, anh bước lên sân khấu, cảm thấy ánh nhìn của mọi người đang đổ dồn về phía mình. “Tôi chỉ là một người bình thường,” anh nói, giọng điệu chân thành. “Nhưng tôi tin rằng sức mạnh của chúng ta đến từ việc đoàn kết.”
Mọi người vỗ tay, và Ethan cảm thấy mình đã bắt đầu tạo ra một kết nối với họ. Nhưng bên trong, một tiếng chuông cảnh báo vẫn vang lên. Anh biết rằng họ vẫn phải cẩn thận. Thorne vẫn là một ẩn số, và Ethan phải tìm hiểu thêm về những kế hoạch thật sự của hắn.
Buổi lễ tiếp tục với sự náo nhiệt và hy vọng, nhưng Ethan không thể thoát khỏi cảm giác rằng những cơn bão đang đến gần. Họ đã bước vào một trò chơi mạo hiểm, và anh phải đảm bảo rằng mình không trở thành con bài thí trong tay kẻ phản bội.