Cuộc Đời Của Một Người Lính Shurima - Chương 2
Chương 2: Trận Chiến Đầu Tiên
Ngày đầu tiên trên chiến trường phía Bắc Shurima.
Amon và các đồng đội của anh, những người vừa hoàn tất huấn luyện, đứng trước một thành trì đang bị tấn công. Các cánh cửa thành trì rung chuyển bởi những tiếng đập của những công cụ phá thành từ kẻ thù. Không khí nặng nề với khói lửa và tiếng la hét.
Amon: (nhìn quanh, lo lắng) “Có vẻ như trận chiến này sẽ không dễ dàng chút nào. Chúng ta đã chuẩn bị đủ chưa?”
Rashid, một chiến binh dày dạn kinh nghiệm đứng bên cạnh: “Đừng lo lắng quá, Amon. Chúng ta đã được huấn luyện và đây là lúc chứng minh mình có thể làm gì. Chỉ cần giữ bình tĩnh và làm theo mệnh lệnh.”
Amon: (gật đầu, cố gắng lấy lại bình tĩnh) “Vâng, con sẽ làm theo.”
Một giờ sau, trên mặt trận chính.
Những tiếng hò hét vang lên khi quân đội Shurima bắt đầu triển khai phòng thủ. Amon đứng trên tường thành, vung kiếm và nhìn xuống chiến trường đang nổ ra.
Amon: (quay sang Rashid) “Họ đang tấn công mạnh quá! Chúng ta không thể giữ được lâu!”
Rashid: (quyết đoán) “Giữ vững vị trí! Không để cho họ vượt qua! Các cung thủ, bắn vào những người tấn công!”
Một đội quân địch tấn công trực diện, kèm theo những cỗ máy phá thành. Amon tham gia vào cuộc chiến, cảm nhận được sự căng thẳng và khốc liệt của trận chiến. Anh chiến đấu bên cạnh Rashid, cố gắng hết sức để bảo vệ thành trì.
Cuối ngày, chiến trường đã lắng xuống.
Amon, thấm đẫm mồ hôi và máu, đứng bên cạnh một đống xác chết. Hơi thở của anh vẫn còn nặng nề, tâm trí đang dần ổn định.
Rashid: (đi đến, vẻ mặt mệt mỏi nhưng vui vẻ) “Chúng ta đã thắng, Amon. Tuy giá phải trả là rất lớn, nhưng chúng ta đã bảo vệ thành trì thành công.”
Amon: (nhìn xung quanh, buồn bã) “Nhiều đồng đội của chúng ta đã ngã xuống. Con cảm thấy khó chịu khi nghĩ về những người đã hy sinh.”
Rashid: (vỗ vai Amon) “Đó là một phần của cuộc chiến. Nhưng hãy nhớ rằng, sự hy sinh của họ không phải là vô ích. Chúng ta tiếp tục chiến đấu để bảo vệ quê hương và những người mà chúng ta yêu thương.”
Amon: (gật đầu, tâm trạng trầm lắng) “Con hiểu. Con sẽ không quên những gì đã xảy ra hôm nay và sẽ tiếp tục chiến đấu vì lý do của chúng ta.”
Tối đó, trong trại quân đội.
Amon ngồi bên đống lửa, cùng với các đồng đội, những người đang cố gắng làm dịu đi nỗi đau sau trận chiến. Không khí yên lặng nhưng nặng nề.
Một đồng đội khác, Khalid: “Hôm nay là ngày đầu tiên của chúng ta trong cuộc chiến. Còn nhiều thử thách phía trước, nhưng chúng ta sẽ vượt qua.”
Amon: (nhìn Khalid với sự quyết tâm) “Chúng ta sẽ vượt qua. Dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ giữ vững niềm tin và chiến đấu hết sức mình.”
Vầng trăng sáng chiếu xuống chiến trường yên lặng, nơi những người lính Shurima, đã trải qua một ngày khốc liệt, tìm kiếm một chút bình yên trước khi chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo.