Cuộc Gặp Gỡ Trên Sa Mạc - Chương 3
Chương 3: Cuộc gặp gỡ kỳ lạ
Hành lang bên trong cấu trúc kim loại dường như kéo dài vô tận. Ánh đèn pin của Alex và nhóm của Samuel chiếu sáng những bức tường được khắc đầy ký hiệu kỳ lạ, phản chiếu ánh sáng lung linh trong bóng tối. Mọi thứ xung quanh đều toát lên một vẻ huyền bí, như thể đang ẩn chứa những bí mật của hàng ngàn năm.
“Đi cẩn thận,” Samuel nhắc nhở. “Chúng ta không biết bên trong này có gì.”
Alex gật đầu, tay giữ chặt đèn pin, cảm giác căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt. Họ tiếp tục tiến sâu vào hành lang, cảm nhận không khí ngày càng lạnh hơn và âm thanh dường như bị hút vào khoảng không vô tận.
Đột nhiên, hành lang mở ra một không gian rộng lớn. Alex dừng lại, nhìn xung quanh. Đó là một căn phòng khổng lồ, với trần cao và các bức tường lấp lánh ánh sáng mờ ảo từ các ký hiệu phát sáng.
“Chúa ơi, đây là gì?” một thành viên trong nhóm thốt lên.
“Không thể tin được,” Samuel nói, giọng đầy kinh ngạc. “Đây chắc chắn là một công trình của người ngoài hành tinh.”
Alex tiến lại gần một bức tường, mắt dán chặt vào những ký hiệu đang phát sáng. “Những ký hiệu này… chúng giống như một loại ngôn ngữ. Có lẽ chúng ta có thể hiểu được nếu tìm ra quy luật.”
Đột nhiên, một ánh sáng chói lòa xuất hiện ở giữa căn phòng. Alex và nhóm của anh lùi lại, cảm giác lo lắng tràn ngập. Ánh sáng dịu dần, để lộ ra một nhóm sinh vật cao lớn, thân hình mảnh mai, đôi mắt to và đen sâu thẳm.
“Đây… là người ngoài hành tinh,” Alex thì thầm, không thể tin vào mắt mình.
Một trong những sinh vật tiến lại gần Alex, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy quyền lực. Nó giơ tay, và một thiết bị nhỏ phát sáng xuất hiện trong lòng bàn tay. Sinh vật đưa thiết bị về phía Alex, như muốn trao cho anh.
Alex cẩn thận nhận lấy thiết bị, cảm nhận được một dòng năng lượng lạ lùng chảy qua tay mình. “Cái này là gì?” anh hỏi, mặc dù biết rằng sinh vật kia có thể không hiểu tiếng anh.
Bất ngờ, trong đầu Alex vang lên những âm thanh lạ. Đó không phải là ngôn ngữ thông thường mà giống như một loại sóng não. Anh nhìn chằm chằm vào sinh vật trước mặt, cố gắng hiểu ý nghĩa của những âm thanh đó.
“Chúng ta… cần giúp đỡ,” Alex nói, cảm giác như thể mình vừa hiểu ra điều gì đó. “Các bạn muốn truyền đạt điều gì?”
Sinh vật gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị. Nó chỉ về phía một bức tường, nơi các ký hiệu bắt đầu chuyển động và tạo thành những hình ảnh rõ ràng hơn. Đó là một bức tranh về một thảm họa lớn, một vụ nổ khổng lồ trong vũ trụ, và những hành tinh bị hủy diệt.
“Đây là một lời cảnh báo,” Alex nói, quay lại nhìn nhóm của mình. “Họ muốn chúng ta biết về một mối nguy hiểm lớn đang đến gần.”
Samuel bước lên, nhìn chằm chằm vào bức tranh. “Chúng ta cần phải hiểu rõ hơn. Có lẽ thiết bị này sẽ giúp chúng ta giải mã thông điệp.”
Cả nhóm bắt đầu làm việc cùng nhau, cố gắng giải mã những gì sinh vật ngoài hành tinh đã truyền đạt. Alex cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ với thiết bị, như thể nó đang dẫn dắt anh đến với những khám phá quan trọng.
Nhưng đồng thời, anh cũng nhận ra rằng thời gian không còn nhiều. Mối nguy hiểm từ vũ trụ đang đến gần, và họ phải tìm ra cách truyền đạt thông điệp này cho thế giới trước khi quá muộn.
“Chúng ta phải làm việc nhanh hơn,” Alex nói, giọng nghiêm nghị. “Cuộc gặp gỡ này có thể là cơ hội cuối cùng để cứu lấy hành tinh của chúng ta.”