Cuộc Gặp Gỡ Với Các Tiên Nữ - Chương 3
Chương 3: Đêm Trăng và Bài Học Từ Cây Cổ Thụ
Sau khi trải qua buổi sáng yên tĩnh bên Hồ Bảo Ngọc, Thiên Hương Tiên Tử dẫn Tôn Ngộ Không đến một khu rừng cổ xưa, nơi có một cây cổ thụ khổng lồ đứng vững vàng qua hàng nghìn năm. Cây cổ thụ này có tán lá rộng lớn, và dưới gốc cây, một chiếc thảm cỏ xanh mướt trải dài như mời gọi.
Thiên Hương Tiên Tử: “Đây là Cây Tri Thức, một trong những cây cổ xưa nhất trên thiên giới. Nó chứa đựng nhiều bí mật và trí tuệ từ các thế hệ trước.”
Tôn Ngộ Không: “Một cây cổ thụ? Thật không ngờ một cây có thể chứa đựng trí tuệ và bí mật.”
Thiên Hương Tiên Tử: “Những điều không thể thấy được bằng mắt thường thường ẩn chứa trong những điều đơn giản nhất. Ngồi dưới gốc cây và lắng nghe nó, ngươi sẽ hiểu.”
Ngộ Không làm theo, ngồi xuống dưới gốc cây và nhắm mắt lại. Anh cảm nhận được sự ấm áp từ gốc cây truyền đến cơ thể mình. Cảm giác như một năng lượng từ cây truyền đến, giúp tâm trí anh trở nên rõ ràng hơn.
Tôn Ngộ Không: “Ta cảm thấy như có điều gì đó đang truyền vào tâm trí ta. Nhưng sao ta không thể hiểu được những cảm giác này?”
Thiên Hương Tiên Tử: “Cây cổ thụ này không chỉ là một nguồn năng lượng. Nó còn là nơi giữ gìn những trí tuệ và kiến thức của các thế hệ trước. Để hiểu được nó, ngươi cần phải bình tĩnh và mở lòng.”
Ngộ Không tập trung hơn, dần dần cảm nhận được một luồng thông tin mơ hồ truyền đến từ cây. Những hình ảnh và cảm xúc từ quá khứ dường như hiện ra trong tâm trí anh. Anh thấy những hình ảnh của các vị tiên đã từng ngồi dưới cây này, suy ngẫm và truyền đạt trí tuệ.
Tôn Ngộ Không: “Ta thấy những hình ảnh của các vị tiên đã ngồi đây trước đó. Họ đang truyền đạt điều gì cho ta?”
Thiên Hương Tiên Tử: “Những hình ảnh và cảm xúc đó chính là những bài học quý giá. Cây cổ thụ này không chỉ lưu giữ trí tuệ mà còn là nơi để kết nối với trí tuệ của những người đã đi trước. Đó là cách mà thiên giới giúp ngươi hiểu sâu hơn về bản thân và thế giới xung quanh.”
Ngộ Không mở mắt, cảm thấy tâm trí mình được mở rộng và an yên hơn bao giờ hết. Anh đứng dậy và nhìn Thiên Hương Tiên Tử với sự biết ơn.
Tôn Ngộ Không: “Cảm ơn ngươi. Những bài học này rất quý giá. Nhưng còn nhiều điều nữa ta cần học hỏi.”
Thiên Hương Tiên Tử: (mỉm cười) “Đúng vậy. Chúng ta vẫn còn nhiều điều để khám phá. Hãy chuẩn bị cho những bài học tiếp theo, và tiếp tục hành trình của ngươi trong thiên giới.”
Họ rời khỏi khu rừng cổ xưa, và Thiên Hương Tiên Tử dẫn Ngộ Không đến những nơi khác trong thiên giới, nơi anh sẽ tiếp tục học hỏi và tìm hiểu những bí mật sâu sắc hơn về bản thân và vũ trụ.