Cuộc Gặp Với Pythagoras - Chương 1
Chương 1: Xuyên Không
Gió rít lên từng cơn, cuốn theo những chiếc lá vàng rơi xuống từ những tán cây rậm rạp. Alex, một nhà toán học trẻ tuổi, ngồi trong phòng nghiên cứu của mình, chăm chú nhìn vào một trang giấy chằng chịt các công thức số học. Ánh sáng từ chiếc đèn bàn hắt lên khuôn mặt anh, phản chiếu sự đam mê và sự tập trung của một tâm trí luôn tìm kiếm câu trả lời cho những bài toán phức tạp.
“Có lẽ hôm nay mình cần một chút không khí trong lành,” anh tự nhủ và đứng dậy, quyết định đi dạo bên ngoài.
Khi bước ra khỏi nhà, trời bỗng tối sầm lại. Một cơn bão bất ngờ ập đến, và Alex cảm thấy làn gió mạnh mẽ xô đẩy mình. Anh chạy về phía nhà, nhưng cơn gió càng lúc càng mạnh, cuốn theo những chiếc lá, cát bụi, và cuối cùng, Alex bị cuốn vào một vòng xoáy kỳ lạ.
Khi tỉnh dậy, mọi thứ xung quanh đều khác lạ. Alex mở mắt ra, thấy mình nằm trên một thảm cỏ xanh tươi, ánh nắng ấm áp chiếu rọi xuống từ bầu trời xanh. Anh ngồi dậy, nhìn xung quanh. Những ngôi nhà đá cổ xưa với kiến trúc lạ mắt hiện ra trước mắt. “Đây là đâu?” anh tự hỏi.
Bỗng, một tiếng động thu hút sự chú ý của Alex. Anh quay lại và thấy một nhóm người mặc trang phục cổ xưa đang đi về phía mình. Họ đều nhìn anh với vẻ ngạc nhiên. Một người trong số đó, một ông lão có bộ râu trắng dài, bước lên gần hơn.
“Người lạ, ngươi đến từ đâu?” Ông lão hỏi, giọng nói trầm ấm và có phần bí ẩn.
“Xin chào! Tôi… Tôi không biết. Tôi chỉ là một nhà toán học. Tôi tên là Alex,” anh đáp, cảm thấy bối rối.
“Nhà toán học?” ông lão nhắc lại, ánh mắt sáng lên. “Thú vị! Ta là Pythagoras, và ta cần người giúp ta!”
Alex cảm thấy tim đập mạnh. “Pythagoras? Ông là người đã phát minh ra định lý nổi tiếng về tam giác vuông đúng không?”
“Đúng vậy! Nhưng hiện tại, ta cần mở rộng kiến thức về số học để cải tiến giao thương trong thành phố này. Thương mại đang gặp nhiều khó khăn,” Pythagoras nói.
“Nhưng làm sao tôi có thể giúp ông?” Alex hỏi, cảm thấy bối rối nhưng cũng đầy hứng thú.
“Đi theo ta, Alex. Ta sẽ cho ngươi thấy vấn đề,” Pythagoras dẫn anh đi qua những con phố đông đúc, nơi mà mọi người đang buôn bán nhộn nhịp nhưng có vẻ như không hiệu quả.
Khi đến một phiên chợ, Alex chứng kiến cảnh các thương nhân đang tranh cãi về giá cả. “Chúng ta không thể tiếp tục như thế này!” một người thương nhân kêu lên. “Giá cả luôn thay đổi, ai cũng không biết phải làm gì!”
“Đó chính là vấn đề,” Pythagoras nói với Alex. “Chúng ta cần một hệ thống số học rõ ràng để mọi người có thể giao dịch dễ dàng hơn.”
Alex gật đầu. “Đúng vậy, nếu chúng ta có một phương pháp tính toán đơn giản và hiệu quả hơn, mọi người sẽ ít bị nhầm lẫn hơn.”
“Ngươi có ý tưởng gì không?” Pythagoras hỏi.
“Có thể chúng ta nên sử dụng các ký hiệu để biểu thị giá trị hàng hóa, và phát triển một bảng số để mọi người có thể tham khảo,” Alex đề xuất.
Pythagoras mỉm cười. “Ý tưởng tuyệt vời! Hãy bắt tay vào việc ngay bây giờ.”
Hai người bắt đầu làm việc cùng nhau. Alex, với kiến thức hiện đại của mình, giúp Pythagoras xây dựng bảng số và các ký hiệu. Họ dành hàng giờ bên nhau, trao đổi ý tưởng và thảo luận về các phương pháp tính toán.
Trong khi làm việc, một vài thương nhân hoài nghi tiến đến. “Pythagoras, ngươi thật sự tin rằng những ý tưởng này sẽ giúp chúng ta sao?” một trong số họ, một người đàn ông cao lớn với giọng điệu mạnh mẽ, hỏi.
“Chúng ta không có gì để mất. Nếu chúng ta không thử nghiệm những điều mới, chúng ta sẽ mãi mãi đứng yên,” Pythagoras trả lời, quyết tâm không nhượng bộ.
Alex gật đầu. “Nếu các bạn tham gia vào việc này, chúng tôi sẽ đảm bảo rằng mọi người sẽ hiểu rõ hơn về giá trị hàng hóa. Các bạn sẽ thấy được lợi ích ngay thôi.”
Mặc dù vẫn còn nhiều hoài nghi, một số thương nhân đã bắt đầu quan tâm và quyết định thử nghiệm hệ thống số học mới mà Alex và Pythagoras phát triển. Họ tổ chức một cuộc họp vào ngày hôm sau tại chợ để trình bày ý tưởng mới.
“Chúng tôi sẽ tạo ra một hệ thống giúp mọi người dễ dàng hiểu và giao dịch,” Alex nói, đầy tự tin. “Chỉ cần các bạn mở lòng với sự thay đổi, mọi thứ sẽ tốt hơn.”
Khi ánh mặt trời lặn dần, Alex nhìn quanh và cảm thấy hào hứng. Anh biết rằng mình đã trở thành một phần của một điều gì đó lớn lao hơn chính bản thân mình. Dù không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng trong lòng anh, một điều rõ ràng: cuộc hành trình này chỉ mới bắt đầu.