Cuộc Hành Trình Xuyên Kiếp - Chương 3
Chương 3: Kiếp Thứ Ba – Sự Hy Sinh Vì Tình Yêu
Thời kỳ chiến loạn, một nơi đầy đau thương và mất mát. Trong kiếp sống thứ ba này, Dạ Hoa và Bạch Thiển tái sinh làm hai người dân bình thường trong một ngôi làng nhỏ. Lý Mẫn bây giờ là Trương Minh, một người lính dũng cảm, còn Bạch Thiển là Lâm Thiên Nguyệt, một cô gái tài sắc và yêu nước.
Tình yêu của họ bị thử thách bởi chiến tranh và sự tàn phá. Họ gặp nhau trong một hoàn cảnh đầy nguy hiểm khi Trương Minh cứu Lâm Thiên Nguyệt khỏi một cuộc tấn công của quân thù.
“Cảm ơn anh đã cứu tôi. Tên anh là gì?” Lâm Thiên Nguyệt hỏi, mắt ánh lên sự biết ơn.
“Ta là Trương Minh, một người lính bảo vệ ngôi làng này. Còn nàng là ai?” Trương Minh hỏi, mắt nhìn chăm chú vào người con gái trước mặt.
“Ta là Lâm Thiên Nguyệt, ta đến đây để giúp đỡ mọi người trong thời kỳ chiến loạn này,” Lâm Thiên Nguyệt đáp, nụ cười dịu dàng trên môi.
Trương Minh và Lâm Thiên Nguyệt nhanh chóng trở nên thân thiết. Họ cùng nhau bảo vệ ngôi làng và giúp đỡ những người gặp khó khăn. Trong những khoảnh khắc chiến đấu và bảo vệ lẫn nhau, tình yêu giữa họ dần dần nảy nở.
Một ngày nọ, khi họ cùng nhau ngồi dưới tán cây bên bờ sông, Trương Minh nhìn sâu vào mắt Lâm Thiên Nguyệt và nói:
“Thiên Nguyệt, ta cảm thấy như đã gặp nàng ở đâu đó trước đây. Có một sự kết nối mạnh mẽ mà ta không thể giải thích được.”
“Trương Minh, ta cũng cảm thấy như vậy. Có lẽ chúng ta đã từng yêu nhau trong kiếp trước. Tình yêu của chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách và thời gian,” Lâm Thiên Nguyệt đáp, mắt ánh lên niềm tin.
Trong suốt thời gian chiến tranh, Trương Minh và Lâm Thiên Nguyệt luôn bên nhau, cùng nhau chiến đấu và bảo vệ ngôi làng. Nhưng rồi, một ngày nọ, quân thù tấn công mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và họ phải đối mặt với một cuộc chiến ác liệt.
“Trương Minh, ta sợ rằng chúng ta sẽ không bao giờ có được hạnh phúc trong thời kỳ này,” Lâm Thiên Nguyệt nói, giọng nói tràn đầy lo lắng.
“Thiên Nguyệt, ta sẽ bảo vệ nàng dù có bất cứ điều gì xảy ra. Tình yêu của chúng ta mạnh mẽ hơn bất kỳ cuộc chiến nào,” Trương Minh đáp, ánh mắt quyết tâm.
Trong cuộc chiến ác liệt đó, Trương Minh không ngần ngại hy sinh bản thân mình để cứu Lâm Thiên Nguyệt. Anh bị thương nặng, nhưng vẫn cố gắng bảo vệ nàng.
“Trương Minh, đừng bỏ ta. Ta không thể sống thiếu ngươi,” Lâm Thiên Nguyệt khóc, ôm chặt cơ thể anh.
“Thiên Nguyệt, đừng khóc. Ta luôn ở bên nàng. Tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi tồn tại, dù chúng ta có phải chia ly,” Trương Minh nói, giọng nói yếu dần.
Trương Minh hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ Lâm Thiên Nguyệt và ngôi làng. Trước khi anh ra đi, anh hứa rằng họ sẽ gặp lại nhau trong kiếp sau.
“Thiên Nguyệt, ta hứa rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau. Tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ phai nhạt,” Trương Minh nói, hơi thở yếu ớt.
“Trương Minh, ta cũng hứa. Tình yêu của chúng ta sẽ vượt qua mọi kiếp sống,” Lâm Thiên Nguyệt đáp, nước mắt tràn ngập.
Cuộc chiến kết thúc, nhưng Lâm Thiên Nguyệt mất đi người yêu thương nhất. Nàng biết rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi tồn tại và rằng họ sẽ gặp lại nhau trong kiếp sau.
“Trương Minh, ta sẽ chờ đợi ngươi. Tình yêu của chúng ta là vĩnh cửu,” Lâm Thiên Nguyệt thầm nhủ, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
Họ tin rằng, trong kiếp sống tiếp theo, họ sẽ tìm lại được nhau và tình yêu của họ sẽ không bao giờ bị chia cắt.