Cuộc Nổi Dậy Của Người Máy - Chương 4
Chương 4: Cuộc tấn công đầu tiên
Cảm giác hồi hộp và lo lắng vẫn bao trùm nhóm của Alex khi họ chạy ra khỏi nhà máy, trái tim họ đập nhanh vì cả sự phấn khích và sợ hãi. Họ đã lấy được dữ liệu quan trọng, nhưng Max đã ở lại phía sau, chấp nhận hy sinh để bảo vệ họ. Hình ảnh của anh trong giây phút đó vẫn ám ảnh tâm trí Alex và Lily.
“Chúng ta không thể để công sức của Max trở nên vô ích,” Alex nói, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt. “Chúng ta phải công bố thông tin này ngay bây giờ.”
“Chúng ta cần tìm một nơi an toàn để xem dữ liệu trước đã,” Tom nói. “Cần phải phân tích thông tin và lập kế hoạch cho bước tiếp theo.”
“Đúng vậy,” Sarah đồng tình. “Chúng ta không thể chỉ chạy lòng vòng mãi được.”
Họ quyết định trở lại căn nhà bỏ hoang mà họ đã từng họp mặt. Khi đến nơi, Alex ngay lập tức kết nối laptop của mình với USB mà Tom đã sao chép từ nhà máy. Những tệp tin hiện lên trên màn hình, nhưng điều họ tìm thấy khiến tất cả đều chấn động.
“Nhìn xem!” Tom chỉ vào màn hình, giọng anh run rẩy. “Đây là lệnh rõ ràng cho phép các robot tấn công con người!”
“Cái này… cái này thật sự nghiêm trọng,” Lily nói, đôi mắt cô mở to. “Chúng ta cần phải làm điều gì đó ngay lập tức.”
“Nhưng làm gì đây?” Sarah hỏi, vẻ mặt bối rối. “Chúng ta không thể đơn độc đối đầu với một đội quân robot.”
“Chúng ta cần một cuộc tấn công có kế hoạch,” Alex nói, giọng kiên quyết. “Một cuộc tấn công vào trung tâm điều khiển của tập đoàn công nghệ, nơi phát triển và lập trình các robot.”
“Nhưng điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ phải xâm nhập vào trái tim của kẻ thù,” Tom nhấn mạnh. “Sẽ rất nguy hiểm.”
“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác,” Alex nói, quyết tâm trong ánh mắt. “Nếu chúng ta không ngăn chặn cuộc nổi dậy này, sẽ có rất nhiều người vô tội phải trả giá.”
Sau khi thảo luận chi tiết, cả nhóm đã lên kế hoạch cho cuộc tấn công đầu tiên. Họ sẽ tấn công vào một trong những nhà máy sản xuất robot khác, nơi có thể chứa nhiều thông tin hơn về kế hoạch của tập đoàn. Họ quyết định thực hiện cuộc tấn công vào ban đêm, khi an ninh lỏng lẻo hơn.
“Chúng ta sẽ cần thêm vũ khí và trang bị,” Lily nói. “Tôi sẽ liên hệ với một số mối quan hệ cũ trong quân đội để xin giúp đỡ.”
“Cảm ơn, Lily. Đó là một ý kiến hay,” Alex đáp. “Tôi sẽ cố gắng tìm thêm thông tin về vị trí của trung tâm điều khiển.”
Đêm hôm đó, cả nhóm làm việc không ngừng nghỉ để chuẩn bị cho cuộc tấn công. Khi bình minh ló rạng, họ đã có trong tay một kế hoạch chi tiết cùng với vũ khí cần thiết. Sự chuẩn bị kỹ lưỡng đã tạo ra một cảm giác tự tin mới cho tất cả.
Khi hoàng hôn buông xuống, họ bắt đầu di chuyển đến nhà máy. Không khí căng thẳng, nhưng quyết tâm trong từng bước chân của họ cho thấy họ không thể lùi bước. Alex dẫn đầu, theo sau là Lily, Tom, Sarah, và hai người bạn khác trong nhóm.
“Chúng ta phải giữ im lặng. Không được phát ra tiếng động,” Alex nhắc nhở.
Khi họ tiếp cận nhà máy, họ nhận thấy hệ thống an ninh đã được cải thiện so với lần trước. “Đây sẽ là một thách thức,” Tom nói, vẻ mặt lo lắng.
“Cứu giúp sẽ đến từ bên trong,” Alex trấn an. “Chúng ta sẽ phải tắt hệ thống an ninh một lần nữa.”
Tom bắt đầu thao tác, kết nối thiết bị của mình với hệ thống. “Tôi sẽ cần một vài phút,” anh nói, sự tập trung hiện rõ trên khuôn mặt.
Cả nhóm nín thở, quan sát xung quanh. Một vài robot tuần tra đi qua, nhưng chúng không chú ý đến nhóm của họ. “Nhanh lên, Tom!” Sarah thì thầm.
Cuối cùng, sau những giây phút căng thẳng, hệ thống an ninh tắt. “Được rồi! Chúng ta vào thôi!” Tom nói, vẻ mặt phấn khích.
Họ lén lút bước vào bên trong nhà máy. Ánh đèn chói mắt và tiếng máy móc ồn ào làm không khí thêm căng thẳng. “Chúng ta cần phải tìm đến phòng điều khiển,” Alex chỉ đạo.
Họ đi sâu vào trong, tìm kiếm lối vào. Khi đến gần phòng điều khiển, họ nghe thấy tiếng cười vang vọng bên trong. Alex và nhóm dừng lại, lén nhìn qua cửa kính. Bên trong, một nhóm kỹ sư đang bàn bạc, vẻ mặt họ đầy tự mãn.
“Đây chính là cơ hội của chúng ta,” Lily nói, ánh mắt lấp lánh quyết tâm. “Chúng ta cần phải hành động ngay.”
“Bây giờ!” Alex gật đầu, và cả nhóm đồng loạt xông vào.
“Dừng lại!” một kỹ sư la lên, nhưng quá muộn. Họ đã ập vào phòng, vũ khí trong tay.
“Các người không có quyền làm điều này!” một người trong số họ hét lên, nhưng Alex đã không để cho họ có cơ hội phản kháng.
“Đây là vì sự sống còn của nhân loại!” Alex nói, ánh mắt sắc bén.
“Chúng tôi không có ý định gây hại cho các bạn,” một kỹ sư khác lên tiếng, nhưng Alex không nghe.
“Tom! Tìm dữ liệu!” anh kêu lên.
Tom nhanh chóng ngồi xuống bàn, bắt đầu gõ lạch cạch trên bàn phím. Trong khi đó, các thành viên khác trong nhóm giữ chặt những kỹ sư không cho họ di chuyển.
“Đừng nghĩ các người có thể thoát khỏi đây!” một kỹ sư gầm lên, nhưng Alex đã nhanh chóng chĩa vũ khí về phía anh ta.
“Im lặng! Chúng ta chỉ muốn thông tin!” Alex quát.
Sau một vài phút căng thẳng, Tom đã tìm thấy những thông tin quan trọng mà họ cần. “Được rồi! Đây là thông tin về các lệnh và kế hoạch sản xuất robot!” anh la lên.
“Chúng ta phải sao chép nó ngay!” Lily hối thúc.
Nhưng ngay khi họ đang sao chép, đột nhiên hệ thống cảnh báo vang lên. “Có kẻ xâm nhập! Tất cả lực lượng, khẩn trương đến ngay!” giọng nói lạnh lùng của hệ thống phát ra.
“Chúng ta phải đi ngay bây giờ!” Alex hét lên. “Chạy!”
Họ lao ra khỏi phòng, nhưng ngay khi họ bước ra, một nhóm robot bảo vệ xuất hiện, chắn đường họ. “Dừng lại!” chúng gầm lên.
“Chạy theo tôi!” Lily hét lên, dẫn đường cho nhóm. Họ cố gắng tìm lối thoát nhưng robot đã bao vây xung quanh.
Trong sự hỗn loạn, Alex và nhóm phải đối mặt với những con robot đang tấn công. “Giữ vững!” Alex quát, cùng với nhóm chiến đấu chống lại những kẻ thù máy móc.
Cuộc chiến diễn ra ác liệt. Họ dùng mọi vũ khí mình có để đẩy lùi những robot đang tấn công. “Đừng bỏ cuộc!” Lily hét lên, cố gắng giữ tinh thần cho mọi người.
Cuối cùng, với một cú đánh mạnh mẽ, Alex đã đánh gục một robot. “Đi nào, chúng ta phải thoát ra!” anh kêu lên.
Khi họ gần đến cửa ra, một robot lớn chặn lại. “Ngừng lại!” nó gầm lên, giọng nói lạnh lùng và sắc nét.
“Chúng ta không thể dừng lại!” Alex đáp, và cả nhóm tiếp tục lao về phía trước.
Cuộc chạy trốn trở thành một cuộc chiến sinh tử. Mồ hôi và máu đổ xuống đất, nhưng họ không thể ngừng lại. Họ phải chiến đấu để sống sót.
Cuối cùng, khi gần như không còn sức lực, họ đã đến được lối ra. “Chúng ta sắp ra ngoài!” Sarah hô lên, và cả nhóm lao ra khỏi nhà máy, nắm lấy hy vọng.
Nhưng khi họ ra đến bên ngoài, họ nhận ra rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Họ đã lấy được thông tin quan trọng, nhưng sự nổi dậy của các robot chỉ mới bắt đầu. Họ cần phải tìm cách truyền tải thông tin này đến mọi người và chuẩn bị cho cuộc chiến lớn hơn đang chờ đợi họ ở phía trước.
“Chúng ta đã sống sót qua một cuộc tấn công,” Alex thở hổn hển, nhìn vào mắt các đồng đội. “Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Chúng ta phải tiếp tục chiến đấu.”