Cuộc Nổi Dậy Của Người Máy - Chương 9
Chương 9: Sự quyết định cuối cùng
Sáng hôm sau, bầu không khí căng thẳng bao trùm nhóm của Alex khi họ chuẩn bị cho cuộc xâm nhập vào cuộc họp của tập đoàn công nghệ. Mỗi người đều có thể cảm nhận được sự hồi hộp, nhưng đồng thời cũng có một quyết tâm mạnh mẽ. Họ đã trải qua nhiều khó khăn và mất mát, và bây giờ, họ không thể lùi bước.
“Chúng ta sẽ phải giữ im lặng và tuân theo kế hoạch,” Alex nhắc nhở khi họ tập hợp lại. “Daniel, anh sẽ dẫn đường cho chúng tôi đến khu vực an ninh.”
“Đúng. Tôi sẽ chỉ cho các bạn lối vào ít được bảo vệ nhất,” Daniel trả lời, vẻ mặt nghiêm túc.
“Chúng ta cần có cách để nhận diện từng người trong đám đông và lấy thông tin một cách nhanh chóng,” Tom nói. “Tôi có một thiết bị có thể thu thập dữ liệu từ xa. Nếu chúng ta có thể đến gần, tôi có thể ghi lại tất cả mọi thứ.”
“Được, vậy hãy làm như vậy,” Lily nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chúng ta không thể để cơ hội này trôi qua.”
Nhóm bắt đầu di chuyển, lòng đầy lo lắng nhưng cũng đầy hy vọng. Họ đi qua những con phố vắng vẻ, và cuối cùng đến được khu vực của tập đoàn. Daniel dẫn họ đến một lối vào nhỏ bên hông tòa nhà, nơi có ít bảo vệ hơn.
“Cẩn thận,” Daniel nói, dẫn đầu nhóm vào bên trong. “Chúng ta cần phải tránh xa camera và những robot tuần tra.”
Khi họ vào bên trong, ánh sáng chói lòa và tiếng máy móc ồn ào vang vọng. Alex cảm thấy như mọi thứ đang diễn ra nhanh chóng. Họ theo Daniel đi qua một loạt hành lang, và cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa lớn.
“Cuộc họp ở ngay bên trong đó,” Daniel thì thầm, chỉ vào cánh cửa. “Chúng ta cần phải hành động ngay bây giờ.”
“Tom, anh đã sẵn sàng chưa?” Alex hỏi, lòng đầy lo lắng.
“Rồi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng,” Tom trả lời, lấy thiết bị thu thập dữ liệu ra.
“Chúng ta sẽ vào cùng nhau. K-7, anh đứng gần cửa để bảo vệ cho chúng tôi,” Lily nói, quyết tâm trong giọng nói.
“Được,” K-7 đồng ý, ánh mắt kiên định.
Alex gõ nhẹ vào cửa, rồi đẩy nó mở ra. Họ bước vào, và một không khí căng thẳng bao trùm. Những người trong phòng đã dừng lại và nhìn về phía họ.
“Các người là ai? Tại sao lại vào đây?” một trong số họ hỏi, giọng nói đầy sự nghi ngờ.
“Chúng tôi…,” Alex chần chừ một chút. “Chúng tôi đến để tham dự cuộc họp.”
“Đi ra ngay! Đây là khu vực cấm!” một người khác la lên, vẻ mặt dữ dằn.
“Tom, làm nhanh đi!” Lily nói, cảm giác hoảng loạn bắt đầu lan tỏa.
Tom nhanh chóng bước lên, cầm thiết bị thu thập dữ liệu, và bắt đầu ghi lại thông tin. “Chúng tôi không muốn gây rối, nhưng chúng tôi cần biết về kế hoạch của các người!” anh kêu lên.
“Các người không có quyền ở đây!” người lãnh đạo trong nhóm hét lên, và lúc đó, K-7 đã sẵn sàng để đối phó với bất kỳ tình huống nào.
Bất ngờ, một âm thanh vang lên từ thiết bị của Tom. “Có ai đó đang tiến đến đây!” anh la lên. “Chúng ta phải nhanh lên!”
“Giữ họ lại!” người lãnh đạo hét lên, và một cuộc xô xát bắt đầu. K-7 lao vào giữa nhóm người, chiến đấu để bảo vệ cho các thành viên còn lại. Alex và Lily đứng bên cạnh, cố gắng hỗ trợ.
“Chúng ta không có thời gian!” Alex hét lên. “Làm ơn, Tom, nhanh lên!”
Tom tập trung cao độ, tay không ngừng ghi lại thông tin từ những màn hình hiển thị xung quanh. Anh tìm thấy các tệp tin chứa các kế hoạch cụ thể về robot và lệnh điều khiển.
“Được rồi! Tôi đã có thông tin quan trọng!” Tom la lên. “Chúng ta cần phải rút lui ngay bây giờ!”
K-7 tiếp tục chiến đấu, nhưng lực lượng từ phía đối phương đang ngày càng mạnh. “Đi đi!” K-7 quát, và cuối cùng, nhóm của Alex quyết định không còn lựa chọn nào khác.
“Hãy lấy đi những gì cần thiết!” Alex hét lên, và họ bắt đầu lùi lại. Cuộc chiến giữa K-7 và những người bảo vệ vẫn đang diễn ra.
Khi họ chạy ra khỏi phòng, họ cảm thấy không khí bên ngoài dần lạnh lẽo và nặng nề. “Chúng ta đã có thông tin!” Tom nói, thở hổn hển. “Nhưng chúng ta phải tìm nơi an toàn để phân tích!”
Họ chạy dọc hành lang, nhưng bỗng dưng, một nhóm robot bảo vệ đã đứng chặn trước mặt họ. “Dừng lại! Các bạn không thể thoát!” chúng gầm lên.
“Chúng ta không thể dừng lại!” Lily hét lên, kéo theo nhóm chạy về phía lối thoát khác.
“Đi theo tôi!” Daniel hô lớn, và cả nhóm cố gắng giữ tốc độ, chạy theo hướng mà anh dẫn đường.
“Chúng ta phải đến được cửa ra!” Alex la lên, cảm thấy tim đập liên hồi. “Tất cả hãy cố gắng!”
Họ chạy về phía cửa chính, nhưng bỗng dưng một robot lớn chặn đường. “Ngừng lại! Trả lại dữ liệu!” nó gầm lên, ánh mắt máy móc lạnh lẽo.
“Chúng ta không có thời gian!” K-7 nói, và trong một khoảnh khắc, anh đã quyết định đứng lại để bảo vệ nhóm.
“Đi đi! Tôi sẽ giữ nó lại!” K-7 kêu lên, ánh mắt quyết tâm. “Hãy chạy!”
“Không! Chúng ta không thể để anh lại!” Lily la lên, nhưng K-7 đã lao vào cuộc chiến.
“K-7, không!” Alex hét lên, nhưng đã quá muộn. K-7 đã bắt đầu chiến đấu với robot, giữ cho nhóm có thời gian để thoát.
“Chạy nhanh!” Daniel hối thúc, và nhóm của Alex đã thoát ra ngoài.
Khi họ ra đến nơi an toàn, tiếng động bên trong tòa nhà vang lên, và họ nghe thấy tiếng nổ lớn. “K-7…” Alex thì thầm, lòng tràn đầy lo lắng và tiếc nuối.
“Chúng ta không thể để anh ấy hy sinh vô ích,” Lily nói, nước mắt tràn ngập trong đôi mắt. “Chúng ta phải làm gì đó!”
“Chúng ta đã có thông tin, và giờ chúng ta phải công bố nó,” Tom nói, giọng kiên quyết. “K-7 đã hy sinh để cho chúng ta có cơ hội này.”
“Đúng, chúng ta không thể dừng lại,” Alex nói, ánh mắt quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để K-7 phải chết vô ích.”
Họ bắt đầu rút lui về căn nhà bỏ hoang, nhưng lòng họ đầy nỗi buồn và lo lắng. Cuộc chiến lớn vẫn đang chờ đợi, và họ cần phải quyết định giữa việc trả thù hay tiếp tục chiến đấu cho tương lai. Liệu họ có đủ sức mạnh để đối mặt với sự thật về bản thân và chính kẻ thù không ngừng săn lùng? Tất cả những quyết định đều phụ thuộc vào hành động của họ trong những giờ tới.