Cuộc Nổi Loạn Trong Tương Lai - Chương 3
Chương 3: Đường Về Bóng Tối
Kira và Jax đã ngồi hàng giờ trong căn phòng tối tăm, ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên gương mặt họ. Mỗi cú nhấp chuột, mỗi dòng mã đều chứa đựng hy vọng và quyết tâm. Jax khéo léo cài đặt những thiết bị mà họ đã chuẩn bị, trong khi Kira hướng dẫn anh cách xâm nhập vào hệ thống giám sát của nhà máy nơi cô làm việc.
“Được rồi, chúng ta cần truy cập vào mạng nội bộ,” Kira nói, tay chỉ vào màn hình. “Nếu có thể vào được hệ thống kiểm soát, chúng ta có thể phá hủy những robot giám sát và khiến cho chính quyền mất kiểm soát.”
“Nghe có vẻ dễ dàng hơn thực tế,” Jax mỉm cười. “Nhưng mình thích sự liều lĩnh này.”
Kira thở dài, nhưng lòng cô tràn đầy quyết tâm. “Đúng vậy. Nhưng nếu chúng ta không thành công, sẽ có rất nhiều người phải chịu đựng.”
“Chúng ta sẽ không thất bại,” Jax khẳng định. “Mọi thứ đã sẵn sàng. Chỉ cần đợi đến đêm, khi mà mọi thứ yên tĩnh, chúng ta sẽ ra tay.”
Khi màn đêm buông xuống, Kira cảm thấy sự hồi hộp và lo lắng hòa lẫn. Họ chuẩn bị rời khỏi nhà Jax và tiến về phía nhà máy. Jax trang bị cho Kira một chiếc balo chứa đầy thiết bị điện tử và một máy tính xách tay được sửa chữa.
“Đừng quên, khi chúng ta vào trong, phải giữ im lặng và nhanh chóng. Đừng để bị phát hiện,” Jax nhắc nhở.
Kira gật đầu. “Mình hiểu. Chúng ta không có quyền mắc sai lầm.”
Hai người di chuyển trong đêm tối, nín thở khi những chiếc drone bay qua lại trên bầu trời. Kira cảm thấy như họ đang ở trong một bộ phim hành động, nhưng thực tế lại nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Khi họ đến gần nhà máy, những tiếng ồn từ bên trong khiến Kira hồi hộp. “Có thể có ai đó bên trong,” cô thì thầm.
“Chúng ta phải nhanh chóng vào trong và tìm cách tắt hệ thống giám sát,” Jax thì thầm, cố gắng giữ bình tĩnh.
Kira nhìn quanh, và họ tìm thấy một cửa sau. May mắn, cửa không khóa. Họ lén lút bước vào trong, ánh sáng từ những chiếc đèn neon nhấp nháy chói mắt. Những cỗ máy khổng lồ đang hoạt động, với những tiếng ồn vang vọng khắp căn phòng.
“Chúng ta phải đến phòng điều khiển,” Kira nói, chỉ tay về hướng bên phải. “Ở đó có trung tâm giám sát.”
“Đi thôi!” Jax gật đầu, và họ nhanh chóng lén lút tiến về phía phòng điều khiển.
Khi họ đến gần, Kira có thể nghe thấy tiếng máy tính hoạt động. Họ đứng bên ngoài, nhìn vào bên trong qua cửa kính. Một người đàn ông đang ngồi trước bàn điều khiển, chăm chú theo dõi màn hình.
“Có hai lựa chọn,” Jax thì thầm. “Chúng ta có thể đánh lạc hướng anh ta hoặc cố gắng lén lút vào.”
Kira hít một hơi sâu, quyết định: “Chúng ta sẽ đánh lạc hướng. Nếu không, chúng ta sẽ không thể vào được.”
“Được rồi,” Jax nói, ánh mắt quyết tâm. “Mình sẽ làm một vài thao tác trên hệ thống điện để làm mất điện ở đây.”
“Cẩn thận nhé,” Kira nhắc nhở, nhìn anh với sự lo lắng.
Jax lén lút di chuyển đến bảng điện, bắt đầu thao tác. Chỉ một vài giây sau, đèn trong phòng điều khiển bắt đầu nhấp nháy, rồi tắt hẳn.
“Cảnh báo!” người đàn ông trong phòng kêu lên, đứng dậy và chạy ra ngoài để kiểm tra tình hình.
Kira và Jax nhân cơ hội này, lén lút vào trong phòng điều khiển. Họ không có nhiều thời gian.
“Tìm máy tính điều khiển chính!” Kira ra lệnh, trong khi Jax đang tìm kiếm những thiết bị mà họ cần.
“Tôi đang tìm đây!” Jax lẩm bẩm, cố gắng tìm kiếm trong vô số màn hình và máy móc. Cuối cùng, anh tìm thấy một máy tính lớn với hàng loạt đèn báo sáng.
“Được rồi, giúp tôi kết nối với thiết bị này,” Jax nói, lắp ráp những thiết bị mà anh đã mang theo.
Kira nhanh chóng làm theo. Cô cảm thấy tim đập thình thịch trong lồng ngực. “Chúng ta chỉ có vài phút!”
Jax gõ nhanh trên bàn phím, và màn hình máy tính bắt đầu hiện ra những dòng mã. “Tôi sẽ cài đặt virus vào hệ thống giám sát,” anh nói, giọng đầy căng thẳng.
“Mau lên, họ có thể quay lại bất cứ lúc nào!” Kira nhìn về phía cửa, cảm thấy lo lắng.
Chỉ vài giây sau, Jax hoàn thành việc cài đặt. “Xong rồi! Virus đã được cài đặt,” anh nói, nhưng ngay lập tức, cửa phòng điều khiển bật mở.
“Họ đến rồi!” Kira hốt hoảng.
“Chạy!” Jax kêu lên.
Hai người lao ra khỏi phòng điều khiển, nhưng không thể thoát ra ngay lập tức. Họ phải đối mặt với những người lính an ninh đang tuần tra bên ngoài. Kira cảm thấy căng thẳng trong từng bước chạy.
“Chúng ta không thể quay lại!” Jax nói, tìm kiếm một lối thoát.
“Hướng này!” Kira chỉ về một lối đi nhỏ.
Họ lao vào lối đi và chạy hết tốc lực. Khi vừa rẽ vào một góc, Kira va phải một người lính. Cô cảm thấy hoảng sợ, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Chạy đi!” Jax hô to, dùng một thiết bị phóng ra một tia sáng chói lòa, đánh lạc hướng người lính.
Kira và Jax tận dụng thời gian đó, lao ra ngoài cửa chính của nhà máy. Họ chạy không ngừng cho đến khi ra khỏi tầm mắt của những người lính. Hơi thở của họ dồn dập, nhưng niềm vui tràn ngập trong lòng.
“Chúng ta đã làm được!” Kira thở hổn hển, nhìn Jax với ánh mắt đầy cảm kích.
“Chúng ta đã đặt một viên gạch đầu tiên cho cuộc nổi dậy,” Jax cười, nhưng sự căng thẳng vẫn chưa buông tha họ.
Họ quay trở lại nơi trú ẩn của “Bóng Tối,” nơi những người khác đang chờ đợi. Khi Kira bước vào, tất cả đều nhìn họ với sự chờ đợi.
“Tụi mình đã cài đặt thành công virus vào hệ thống giám sát!” Kira thông báo, ánh mắt lấp lánh.
Một tiếng reo hò vang lên trong căn phòng. Niềm tin và quyết tâm đang được khơi dậy, và Kira biết rằng cuộc chiến chỉ mới bắt đầu.
Hy vọng chương này mang lại cho bạn sự thích thú! Nếu cần chỉnh sửa hay bổ sung gì, hãy cho tôi biết nhé!