Cuộc Nổi Loạn Trong Tương Lai - Chương 4
Chương 4: Kế Hoạch Lật Đổ
Sau khi Kira và Jax trở về từ nhà máy, không khí trong nơi trú ẩn của “Bóng Tối” tràn ngập sự phấn khích và hy vọng. Các thành viên trong nhóm tụ tập lại, ánh mắt đầy mong chờ khi họ nghe tin tức về thành công đầu tiên của cuộc nổi dậy.
“Chúng ta cần phải tận dụng thời điểm này,” Marcus lên tiếng, tay vung lên để thu hút sự chú ý. “Virus mà Kira và Jax cài đặt vào hệ thống giám sát sẽ tạo ra một khoảng trống trong an ninh. Đây là cơ hội của chúng ta.”
“Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” một phụ nữ tên Mia hỏi, sự háo hức lộ rõ trên khuôn mặt.
“Chúng ta cần tấn công vào trung tâm dữ liệu của chính quyền,” Marcus giải thích. “Nơi đó lưu trữ mọi thông tin về công dân và kiểm soát toàn bộ hệ thống giám sát. Nếu chúng ta có thể phá hủy nó, chúng ta sẽ gây ra một cú sốc lớn cho chính quyền.”
“Nhưng làm thế nào chúng ta có thể vào đó?” Leo hỏi, vẻ mặt nghi ngờ. “Nó được bảo vệ rất chặt chẽ.”
“Đó là lý do mà chúng ta cần một kế hoạch hoàn hảo,” Kira đáp, quyết tâm hiện rõ trong giọng nói. “Chúng ta có thể sử dụng những thông tin mà Jax đã thu thập được để xác định các điểm yếu trong hệ thống bảo mật.”
“Và Kira sẽ dẫn dắt đội tấn công,” Marcus khẳng định, khiến mọi người quay lại nhìn cô. “Cô biết rõ về công nghệ của họ.”
Kira cảm thấy áp lực gia tăng. “Tôi sẽ cố gắng hết sức,” cô nói, mặc dù lòng vẫn còn hồi hộp. “Nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ.”
Cuộc họp tiếp tục, và từng người trong nhóm đều đóng góp ý tưởng của mình. Họ bắt đầu lập một kế hoạch chi tiết để tiến vào trung tâm dữ liệu.
“Kira, nếu chúng ta có thể vào được hệ thống, liệu cô có thể tạo ra một virus mới để xóa tất cả dữ liệu quan trọng không?” Jax hỏi.
“Có thể, nhưng chúng ta sẽ cần thời gian và một máy tính đủ mạnh để thực hiện điều đó,” Kira trả lời. “Và cũng cần phải bảo vệ mình khỏi những cuộc tấn công từ phía chính quyền.”
“Vậy chúng ta sẽ chia thành hai nhóm,” Marcus quyết định. “Một nhóm sẽ chịu trách nhiệm tạo ra virus và đảm bảo an toàn, trong khi nhóm còn lại sẽ tiếp cận và phá hủy trung tâm dữ liệu.”
“Còn tôi thì sao?” Mia hỏi, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Cô sẽ là người dẫn đầu nhóm tấn công,” Marcus trả lời. “Cô và một vài người khác sẽ chịu trách nhiệm tạo ra sự phân tâm, trong khi Kira và Jax sẽ làm việc với virus.”
Mia gật đầu, nét mặt trở nên nghiêm túc. “Tôi sẽ không làm mọi người thất vọng.”
“Chúng ta cần sắp xếp thời gian cụ thể,” Kira nói, lấy một tờ giấy ra và bắt đầu vẽ sơ đồ. “Nếu mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch, chúng ta có thể thực hiện cuộc tấn công vào đêm mai.”
Đêm hôm sau, tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng. Kira cảm thấy hồi hộp nhưng cũng rất phấn chấn. Đây sẽ là cơ hội lớn để thay đổi cuộc sống của họ.
Tối hôm sau, không khí trong nơi trú ẩn căng thẳng và sôi nổi. Kira, Jax, Mia, và những thành viên khác đã tập trung tại một phòng họp. Kira đứng lên, ánh mắt kiên định.
“Chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ cho đêm nay. Tất cả đều đã được lên kế hoạch,” Kira nói. “Chúng ta sẽ chia thành hai nhóm. Nhóm của Mia sẽ tạo ra sự phân tâm, trong khi Jax và tôi sẽ tiếp cận máy chủ.”
“Chúng ta phải vào và ra thật nhanh,” Jax nhấn mạnh. “Nếu có điều gì sai sót, chúng ta sẽ phải đối mặt với hậu quả.”
“Chúng ta sẽ không thất bại,” Mia nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Tất cả mọi người, hãy nhớ rằng đây là cuộc chiến cho sự tự do của chúng ta!”
Kira cảm nhận được sự nhiệt huyết của mọi người. Họ đã chuẩn bị cho một cuộc chiến cam go, và không ai muốn quay lại cuộc sống mà họ từng sống.
“Được rồi, chúng ta xuất phát!” Marcus ra lệnh, và mọi người bắt đầu di chuyển ra ngoài.
Họ nhanh chóng tiếp cận trung tâm dữ liệu. Những con đường tối tăm và sự im lặng của đêm khiến họ cảm thấy như đang ở trong một bộ phim ly kỳ. Mỗi bước đi đều ẩn chứa sự hồi hộp.
Khi họ đến nơi, Kira có thể thấy tòa nhà trung tâm dữ liệu khổng lồ với các máy bay không người lái tuần tra xung quanh. “Chúng ta phải tìm cách vào bên trong mà không bị phát hiện,” cô nói.
“Chúng ta có thể vào qua cửa sau,” Jax đề xuất, chỉ tay về phía một cánh cửa nhỏ. “Tôi đã theo dõi và biết rằng có ít nhất hai người bảo vệ ở đó.”
“Vậy thì chúng ta cần phải tạo ra một phân tán,” Kira quyết định. “Mia, cậu và nhóm của cậu hãy tạo ra sự hỗn loạn ở phía trước để thu hút sự chú ý của họ.”
Mia gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc. “Chúng tôi sẽ làm tốt. Chỉ cần đợi tín hiệu của cậu.”
Kira cảm thấy tim đập thình thịch khi nhìn Mia và nhóm của cô di chuyển về phía trước. Họ sẵn sàng tạo ra sự hỗn loạn, trong khi Kira và Jax lén lút tiến vào cánh cửa sau.
Khi nhóm của Mia bắt đầu la hét và tạo ra tiếng động, các bảo vệ lập tức chạy về phía đó. “Đi nào!” Kira thì thầm, và họ nhanh chóng lén vào trong.
Bên trong, Kira cảm nhận được sự căng thẳng. “Chúng ta cần đến phòng máy chủ ngay,” Jax nói, trong khi ánh sáng nhấp nháy từ các đèn LED xung quanh.
“Đúng vậy, nhưng phải cẩn thận,” Kira nhắc nhở. “Hệ thống an ninh có thể hoạt động mọi lúc.”
Họ di chuyển trong bóng tối, tránh né những camera giám sát. Cuối cùng, họ đến được phòng máy chủ, nơi một cánh cửa lớn khóa kín đang chờ đợi.
“Kira, cậu có thể mở cửa không?” Jax hỏi, trong khi anh kiểm tra xung quanh để đảm bảo không có ai đến gần.
“Để tôi thử,” Kira nói, lấy thiết bị mà Jax đã chuẩn bị. Cô bắt đầu thao tác trên ổ khóa điện tử, tim đập thình thịch khi thấy đèn xanh nhấp nháy.
“Xong rồi!” Cánh cửa mở ra, và họ bước vào trong. Hệ thống máy tính to lớn với những đèn nhấp nháy làm Kira cảm thấy choáng ngợp.
“Đây rồi!” cô nói, chạy đến bàn điều khiển. “Chúng ta phải nhanh chóng cài đặt virus.”
“Cậu làm việc đi, tôi sẽ bảo vệ cậu,” Jax nói, đứng bên cạnh với ánh mắt cảnh giác.
Kira bắt đầu làm việc, từng ngón tay lướt trên bàn phím. Cô cảm thấy áp lực đè nặng khi thời gian trôi qua. “Tôi cần một chút thời gian nữa!” cô hô to.
“Mau lên, chúng ta không có nhiều thời gian!” Jax kêu lên.
Kira gật đầu, cố gắng tập trung vào công việc. Virus đã được cài đặt nhưng cần thêm vài giây để hoàn tất.
“Làm ơn, làm ơn…” Kira lẩm bẩm, nhìn về phía cửa. Tiếng bước chân đang lại gần.
“Chúng ta sắp có khách,” Jax cảnh báo, ánh mắt hiện rõ sự lo lắng.
Kira cố gắng tập trung, đếm từng giây trôi qua. “Xong rồi!” cô hét lên, và ngay khi đó, cửa mở ra.
“Đi nào!” Jax hô lớn, và họ lao ra ngoài, nhanh chóng tìm đường thoát khỏi trung tâm dữ liệu. Tiếng gầm gừ của những người bảo vệ vang lên phía sau khiến họ càng thêm gấp rút.
Họ chạy qua những hành lang tối tăm, hướng đến cửa ra. Kira cảm nhận được sự hồi hộp trong từng bước chạy. Đây là cuộc chiến cho tự do, và họ sẽ không bao giờ quay lại.
Hy vọng chương này mang đến cho bạn sự hứng thú! Nếu cần điều chỉnh hay bổ sung gì, hãy cho tôi biết nhé!