Cuộc Nổi Loạn Trong Tương Lai - Chương 6
Chương 6: Cuộc Đột Kích Đầu Tiên
Sáng hôm sau, không khí trong nơi trú ẩn của “Bóng Tối” tràn ngập sự hồi hộp. Kira, Jax, Marcus và những thành viên khác đã tụ tập để thảo luận về những thông tin mà họ đã thu thập được từ trung tâm dữ liệu. Kira cảm thấy tâm trạng của mọi người đang rất phấn chấn, nhưng cô biết rằng cuộc chiến thật sự vẫn chưa bắt đầu.
“Chúng ta đã lấy được thông tin quan trọng về những kế hoạch kiểm soát của chính quyền,” Marcus bắt đầu, nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của từng thành viên. “Nhưng điều quan trọng hơn là, chúng ta đã tạo ra một bước ngoặt lớn.”
“Chúng ta cần phải hành động ngay bây giờ, trước khi họ nhận ra điều gì đang xảy ra,” Kira nói, quyết tâm thể hiện vai trò của mình. “Chúng ta có thể tận dụng sự hỗn loạn từ vụ tấn công trước để tiến hành một cuộc đột kích vào một trong những nhà máy sản xuất robot giám sát.”
“Đúng vậy,” Leo đồng tình. “Nếu chúng ta có thể phá hủy một nhà máy, chính quyền sẽ bị suy yếu và chúng ta sẽ có cơ hội lớn hơn để hoạt động.”
“Vậy chúng ta sẽ đột kích vào nhà máy nào?” Mia hỏi, ánh mắt đầy thắc mắc.
“Nhà máy số 12,” Marcus chỉ vào bản đồ trên tường. “Nơi này được biết đến là một trong những cơ sở sản xuất lớn nhất của chính quyền. Nếu chúng ta phá hủy nó, sẽ gây ra cú sốc lớn cho họ.”
Mọi người trong phòng gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Kira cảm nhận được sức mạnh của tinh thần đoàn kết đang trỗi dậy trong lòng họ. Họ đã sẵn sàng để đứng lên chống lại chế độ.
“Chúng ta cần một kế hoạch chi tiết,” Kira nói, khi tâm trí cô bắt đầu hoạt động. “Tôi và Jax sẽ chịu trách nhiệm phá hủy hệ thống giám sát trong nhà máy. Còn lại, các bạn sẽ phải làm phân tán sự chú ý từ bên ngoài.”
“Cứ như thế, chúng ta sẽ tạo ra một sự hỗn loạn đủ lớn để không ai chú ý đến chúng ta,” Leo thêm vào, ánh mắt lấp lánh.
“Đúng rồi. Chúng ta sẽ không làm họ nghi ngờ,” Marcus nói, gương mặt nghiêm túc. “Chúng ta sẽ phải chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo. Hãy nhớ, bất kỳ sai lầm nào cũng có thể gây ra hậu quả khôn lường.”
Khi trời tối, Kira, Jax, Marcus và nhóm của họ lên đường đến nhà máy số 12. Cảm giác hồi hộp tràn ngập trong lòng từng người, nhưng sự quyết tâm cũng trỗi dậy. Họ di chuyển qua những con đường vắng vẻ, tránh xa ánh đèn của những chiếc drone giám sát.
“Chúng ta phải tiến đến cửa sau của nhà máy,” Kira thì thầm, trong khi nhìn qua bản đồ mà họ đã chuẩn bị. “Tôi đã nghe thấy rằng nơi đó không có bảo vệ chặt chẽ như ở phía trước.”
“Được rồi, đi nào!” Marcus ra lệnh, và cả nhóm nhanh chóng di chuyển.
Khi đến nơi, Kira có thể cảm nhận được tiếng ồn từ bên trong nhà máy. Những âm thanh của máy móc hoạt động và tiếng nói của công nhân vang vọng trong không gian.
“Bây giờ chúng ta phải lén lút vào bên trong mà không bị phát hiện,” Jax nhắc nhở, ánh mắt đầy nghiêm túc.
Kira gật đầu. Họ đến gần cửa sau, và may mắn thay, cửa không khóa. Cả nhóm lén lút bước vào bên trong, lòng tràn đầy hồi hộp.
Bên trong nhà máy, họ thấy những cỗ máy khổng lồ đang hoạt động. Các robot giám sát di chuyển qua lại, với đôi mắt đỏ lửa quét qua không gian. Kira cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy những cỗ máy mà cô đã từng giúp chế tạo.
“Chúng ta cần phải đến phòng điều khiển ngay,” Kira nói, trong khi tim cô đập thình thịch.
“Hãy cẩn thận,” Marcus nhắc nhở. “Những robot đó có thể phát hiện ra chúng ta.”
Họ di chuyển trong bóng tối, tránh né ánh sáng từ những chiếc camera. Khi đến gần phòng điều khiển, Kira có thể cảm nhận được áp lực đang gia tăng.
“Đến đây!” Kira nói, chỉ vào một cánh cửa lớn. “Đó là phòng điều khiển.”
Khi họ bước vào, một cảnh tượng đáng sợ hiện ra. Bên trong có một nhân viên an ninh đang ngồi, chăm chú theo dõi màn hình.
“Chúng ta phải đánh lạc hướng hắn,” Jax thì thầm. “Nếu không, chúng ta không thể vào được hệ thống.”
“Để tôi,” Kira đáp, tự tin. Cô nghĩ ngay đến một kế hoạch. “Tôi sẽ làm một cú tắt điện ở khu vực này.”
“Nhưng sẽ rất nguy hiểm,” Marcus cảnh báo. “Nếu tắt điện, chúng ta sẽ không còn khả năng kiểm soát.”
“Tôi biết, nhưng đó là cách duy nhất,” Kira kiên quyết. “Chúng ta không có lựa chọn nào khác.”
Kira bắt đầu làm việc trên bảng điều khiển. Cô điều chỉnh hệ thống điện và chờ đợi. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, cô nhấn nút.
Ngay lập tức, đèn trong phòng tắt ngúm, và một tiếng ồn lớn vang lên. Nhân viên an ninh kêu lên: “Cái quái gì vậy?” và đứng dậy chạy ra ngoài để kiểm tra.
“Đi nào!” Jax kêu lên, và cả nhóm lao vào phòng điều khiển. Kira nhanh chóng ngồi vào bàn máy tính, trong khi những người khác đứng canh gác.
“Mau lên, Kira! Chúng ta không có nhiều thời gian!” Marcus nói, cảm giác căng thẳng trong không khí.
“Được rồi!” Kira bắt đầu gõ lệnh, cố gắng truy cập vào hệ thống giám sát. Mỗi giây trôi qua như một thế kỷ, và cô biết rằng thời gian đang cạn kiệt.
“Xong rồi!” Kira hô lớn, khi thấy màn hình hiện ra thông tin mà cô cần.
“Bây giờ, chúng ta cần tải virus vào hệ thống!” Jax nói, trong khi nhìn ra cửa.
Kira bắt đầu cài đặt virus, nhưng ngay lúc đó, đèn trong phòng lại bật sáng, và tiếng bước chân vang lên từ ngoài.
“Họ trở lại!” Marcus kêu lên. “Chúng ta phải thoát ra ngay!”
Kira cảm thấy tim mình đập mạnh. “Chúng ta cần đợi virus hoàn tất trước khi rời khỏi đây!” cô nói.
“Không! Nếu không đi ngay, chúng ta sẽ bị bắt!” Leo, một thành viên khác, la lên.
“Cố lên! Tôi chỉ cần thêm vài giây!” Kira kiên trì, lòng đầy lo lắng.
Khi virus hoàn tất, Kira hô to: “Xong rồi! Chúng ta đi thôi!”
Họ lao ra khỏi phòng điều khiển, nhưng không thể chạy thoát ngay lập tức. Họ phải đối mặt với những người lính an ninh đang tuần tra bên ngoài.
“Chạy!” Jax kêu lên, và họ chạy như bay về phía lối thoát.
Kira cảm thấy adrenaline trong cơ thể, nhưng đồng thời cũng cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập. Họ lao ra khỏi nhà máy, và Kira cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm khi không còn nghe thấy tiếng chân rượt đuổi.
“Chúng ta đã làm được!” Jax thở hổn hển, ánh mắt đầy phấn khích.
Kira gật đầu, lòng tràn đầy tự hào. Họ đã phá hủy một phần của hệ thống giám sát, và điều này sẽ là bước khởi đầu cho cuộc chiến giành tự do.
Khi trở về nơi trú ẩn, các thành viên trong “Bóng Tối” đã đón chào họ với niềm vui. Họ biết rằng cuộc chiến vẫn còn dài, nhưng những bước đầu tiên đã được thực hiện.
Kira nhìn xung quanh, cảm thấy sự đoàn kết đang lan tỏa. Cô biết rằng họ sẽ không bao giờ quay lại cuộc sống cũ, và cuộc nổi dậy mới chỉ bắt đầu.
Hy vọng chương này mang đến cho bạn sự hào hứng! Nếu cần điều chỉnh hay bổ sung gì, hãy cho tôi biết nhé!