Cuộc Phiêu Lưu Của Nhà Thám Hiểm - Chương 4
Chương 4: Một Dấu Hiệu Bí Ẩn
Sáng hôm sau, Alexander và Nabil dậy sớm để tiếp tục hành trình. Không khí trong lành và mát mẻ của buổi sáng khiến Alexander cảm thấy tươi mới và sẵn sàng cho một ngày mới. Sau bữa sáng, họ bắt đầu di chuyển qua những con đường mòn dẫn đến các khu vực xa hơn trong sa mạc.
Khi mặt trời bắt đầu lên cao, cát sa mạc dần trở nên nóng bỏng. Alexander và Nabil đi qua những đụn cát lớn, những khu vực hẻo lánh và các khu vực có ít sự sống. Họ đã thấy những dấu hiệu của cuộc sống trong các khu vực xanh tươi hơn, nhưng giờ đây họ đang ở trong khu vực khô cằn hơn.
“Khi nào chúng ta đến được điểm tiếp theo?” Alexander hỏi, vừa uống nước từ chai của mình.
“Chúng ta còn một khoảng đường nữa,” Nabil đáp, nhìn về phía trước. “Tôi có một dấu hiệu mà tôi nghĩ sẽ dẫn chúng ta đến một nơi đặc biệt. Có thể bạn sẽ tìm thấy điều gì đó thú vị ở đó.”
Alexander cảm thấy sự hồi hộp gia tăng khi nghĩ về những bí mật mà có thể được tiết lộ. Họ tiếp tục di chuyển cho đến khi trời bắt đầu nghiêng về chiều, và Nabil bất ngờ dừng lại.
“Chúng ta gần đến nơi rồi,” Nabil nói. “Tôi cảm thấy có điều gì đó khác biệt ở đây.”
Alexander nhìn quanh, nhưng chỉ thấy những đụn cát và đá cằn cỗi. “Có điều gì đặc biệt không?”
Nabil quỳ xuống và bắt đầu kiểm tra mặt cát. “Hãy nhìn này,” anh ta chỉ vào một dấu hiệu lạ trên mặt cát. Đó là một hình vẽ cổ đại được khắc lên đá, một loại ký tự mà Alexander chưa bao giờ thấy trước đây.
“Đây là ký tự gì?” Alexander hỏi, nhặt một tảng đá nhỏ để kiểm tra gần hơn.
“Tôi không chắc chắn,” Nabil nói. “Nhưng đây có thể là một dấu hiệu của một nền văn minh cổ xưa. Những ký tự này không thuộc về ngôn ngữ hiện tại của chúng tôi.”
Alexander cẩn thận chạm vào các ký tự và ghi lại chúng trong sổ tay của mình. “Có thể đây là dấu hiệu dẫn đến một cái gì đó quan trọng. Chúng ta nên theo dõi dấu vết này.”
Họ quyết định đi theo hướng của những ký tự, hy vọng rằng chúng sẽ dẫn đến một phát hiện quan trọng. Đi qua những cánh đồng cát và đá, họ tìm thấy một lối đi nhỏ dẫn vào một khu vực có địa hình đặc biệt.
“Khu vực này có vẻ không giống như phần còn lại của sa mạc,” Nabil nhận xét. “Có vẻ như có một cái gì đó được che giấu ở đây.”
Alexander và Nabil tiếp tục đi dọc theo lối đi nhỏ và thấy một cái hang nhỏ mở ra giữa những tảng đá. Hang này được che chắn bởi những đụn cát, gần như không thể nhận ra nếu không biết trước.
“Hãy cẩn thận,” Alexander nói khi họ tiến vào trong hang. Ánh sáng từ đèn pin của họ chiếu sáng những bức tường bên trong hang, hé lộ những hình vẽ và ký tự cổ đại được khắc trên đá.
Nabil nhìn chăm chú vào các hình vẽ. “Có vẻ như đây là một loại ghi chép về một địa điểm bí ẩn. Những ký tự này có thể chỉ dẫn đến một kim tự tháp.”
Alexander cảm thấy sự hồi hộp. “Chúng ta có thể đang gần đến một khám phá quan trọng. Những bức tranh này có thể cho thấy vị trí của kim tự tháp mà bạn đã kể.”
Họ tiếp tục khám phá hang động, và trong một phòng nhỏ hơn, họ tìm thấy một bản đồ cổ đại được khắc trên tường đá. Bản đồ này cho thấy một địa điểm trong sa mạc mà Alexander chưa từng thấy trên bất kỳ bản đồ hiện tại nào.
“Đây có thể là một chỉ dẫn về vị trí của kim tự tháp,” Alexander nói với sự hào hứng. “Chúng ta cần phải tiếp tục theo dấu vết này và kiểm tra địa điểm được chỉ trên bản đồ.”
“Đúng vậy,” Nabil đồng ý. “Nhưng hãy cẩn thận. Sa mạc có thể rất khắc nghiệt và đầy bất ngờ.”
Họ rời khỏi hang động và bắt đầu theo hướng được chỉ trên bản đồ. Trong ánh sáng của hoàng hôn, sa mạc trở nên huyền bí hơn bao giờ hết, và cảm giác hồi hộp càng tăng lên khi họ tiếp tục hành trình. Alexander cảm thấy mình đang ở rất gần với một khám phá vĩ đại, và mỗi bước đi đều đưa anh đến gần hơn với bí mật mà sa mạc đã giấu kín suốt bao thế kỷ.