Cuộc Phiêu Lưu Của Usopp - Chương 1
Chương 1: Lạc Lối Trên Biển
Đêm hôm đó, biển cả đột nhiên trở nên dữ dội. Những con sóng khổng lồ như muốn nuốt chửng con tàu Thousand Sunny. Usopp cùng đồng đội của mình chiến đấu với cơn bão, cố gắng giữ cho con tàu không bị đánh đắm.
“Giữ chặt lấy dây cột buồm, Nami!” Usopp hét lên, cố gắng không để giọng mình bị át đi bởi tiếng sóng gầm rú.
“Biết rồi!” Nami trả lời, ánh mắt căng thẳng. “Cẩn thận, Usopp!”
Cơn bão ngày càng dữ dội, và một con sóng lớn ập đến, nhấc bổng Usopp khỏi boong tàu và ném anh ra xa. Usopp kêu lên một tiếng thất thanh trước khi rơi xuống biển.
“Usopp!” Luffy gào lên, nhưng tiếng gọi của cậu nhanh chóng bị cuốn trôi theo cơn bão.
Usopp bị cuốn theo dòng nước, cố gắng nắm bắt bất cứ thứ gì có thể. Sóng biển không ngừng đập vào anh, cuốn anh xa dần khỏi con tàu. Trong cơn hoảng loạn, anh nhớ lại những lần cả đội đã cùng nhau vượt qua khó khăn, và hy vọng rằng họ sẽ ổn.
Mệt mỏi và kiệt sức, Usopp dần mất ý thức và để mặc cho sóng biển cuốn trôi mình đi.
Khi tỉnh dậy, Usopp nhận ra mình đang nằm trên bờ biển của một hòn đảo hoang vu. Anh ngồi dậy, đầu óc còn mơ màng và cơ thể đau nhức.
“Mình còn sống…” Usopp lẩm bẩm, nhìn xung quanh. Bãi cát trải dài trước mắt, xa xa là rừng rậm dày đặc. Usopp cố gắng đứng dậy, nhưng đôi chân anh còn yếu và run rẩy.
“Đồng đội của mình đâu? Mình phải tìm họ!” Anh tự nhủ, lòng đầy lo lắng.
Usopp bắt đầu dò dẫm bước đi trên bãi biển, hi vọng tìm thấy dấu vết của các thành viên khác. Nhưng xung quanh anh chỉ là tiếng sóng vỗ và tiếng gió rì rào trong rừng.
“Chẳng lẽ mình là người duy nhất bị cuốn tới đây?” Usopp nghĩ thầm, cảm giác sợ hãi dần trỗi dậy.
Anh quyết định tiến vào rừng để tìm kiếm thức ăn và nước uống. Đôi mắt Usopp quan sát kỹ lưỡng từng bụi cây, lắng nghe từng tiếng động nhỏ nhất. Anh phát hiện ra một dòng suối nhỏ, nước trong veo và mát lạnh. Usopp cúi xuống uống nước, cảm thấy sức lực dần trở lại.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, Usopp tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi. Anh dựng lên một nơi trú ẩn tạm thời từ cành cây và lá, hi vọng sẽ qua đêm một cách an toàn.
“Hy vọng rằng ngày mai mình sẽ tìm được dấu vết của đồng đội,” Usopp tự trấn an mình. Nhưng sâu trong lòng, anh không thể ngừng lo lắng về số phận của những người bạn thân thiết.
Trong bóng tối của rừng, tiếng động lạ làm Usopp giật mình tỉnh giấc. Anh lắng nghe, nhận ra tiếng động đó đến từ một con thú hoang nào đó đang đến gần. Usopp nhanh chóng lấy cung và mũi tên ra, sẵn sàng đối phó với bất kỳ nguy hiểm nào.
“Không thể để bị tấn công ngay đêm đầu tiên trên đảo này,” Usopp tự nhủ, tay nắm chặt cung.
Tiếng động càng lúc càng gần, và một con mắt đỏ rực lóe lên trong bóng tối. Usopp không chần chừ, bắn mũi tên về phía ánh mắt đó. Một tiếng gầm vang lên, và con thú hoang bỏ chạy.
Usopp thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu của những thử thách mà anh phải đối mặt trên hòn đảo hoang vu này. Anh nằm xuống, cố gắng nghỉ ngơi để lấy lại sức lực cho ngày mai.
“Ngày mai sẽ là một ngày mới, và mình sẽ tìm cách trở về với đồng đội,” Usopp tự nhủ trước khi chìm vào giấc ngủ.
Trong bóng tối của rừng rậm, tiếng sóng biển vẫn rì rào như lời nhắc nhở rằng cuộc phiêu lưu của Usopp chỉ mới bắt đầu.