Cuộc Phiêu Lưu Của Usopp - Chương 4
Chương 4: Chiến Lược Sinh Tồn
Khi mặt trời lên cao, Usopp và Jack tiến đến chân ngọn núi lửa. Họ biết rằng để leo lên đến đỉnh, họ sẽ cần một kế hoạch chi tiết và sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
“Chúng ta cần phải tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi và chuẩn bị trước khi leo núi,” Jack nói, chỉ vào một khu rừng thưa gần đó. “Chúng ta sẽ phải thu thập thêm thức ăn và nước uống.”
Usopp gật đầu đồng ý. Họ tiến vào khu rừng thưa và bắt đầu tìm kiếm những thứ cần thiết. Jack chỉ cho Usopp cách làm bẫy để bắt thú nhỏ và cách nhận biết các loại cây ăn được.
“Đây là loại quả có thể ăn được,” Jack nói, chỉ vào một bụi cây đầy quả màu đỏ. “Nhưng đừng ăn quá nhiều, chúng có thể gây đau bụng nếu ăn nhiều.”
Usopp cẩn thận thu thập một ít quả và tiếp tục tìm kiếm thêm thức ăn. Anh phát hiện một tổ chim với vài quả trứng và cẩn thận lấy chúng xuống.
“Những quả trứng này sẽ cung cấp nhiều protein cho chúng ta,” Usopp nói với Jack, cảm thấy tự tin hơn với kỹ năng sinh tồn của mình.
Sau một ngày thu thập, họ trở về nơi trú ẩn tạm thời và chuẩn bị bữa tối. Usopp nhóm lửa và nấu chín thức ăn, trong khi Jack kiểm tra lại các công cụ và vũ khí của họ.
“Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu leo núi,” Jack nói trong khi ăn. “Hãy đảm bảo rằng chúng ta đã sẵn sàng cho mọi tình huống.”
Đêm đó, Usopp không thể ngủ được. Anh nằm nghe tiếng động của rừng, nghĩ về hành trình sắp tới và những nguy hiểm có thể đối mặt. Anh tự nhủ rằng mình phải mạnh mẽ và quyết tâm để trở về với đồng đội.
Sáng sớm hôm sau, Usopp và Jack bắt đầu hành trình leo núi. Ngọn núi lửa trước mắt họ cao chót vót và hiểm trở. Những con đường đá gồ ghề và dốc đứng khiến việc leo núi trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
“Hãy cẩn thận từng bước một,” Jack nhắc nhở, đi trước dẫn đường. “Đừng để mất thăng bằng.”
Usopp cẩn thận bám theo sau, từng bước một leo lên. Họ phải dừng lại nhiều lần để nghỉ ngơi và uống nước, nhưng không dám dừng quá lâu vì sợ trời tối.
Đến giữa trưa, họ đã leo được một nửa ngọn núi. Usopp nhìn xuống phía dưới, cảm thấy choáng ngợp trước độ cao và cảnh tượng hùng vĩ của hòn đảo. Nhưng anh cũng biết rằng phía trước còn nhiều thử thách hơn nữa.
“Chúng ta cần phải tăng tốc,” Jack nói, nhìn lên đỉnh núi. “Nếu trời tối, việc leo núi sẽ trở nên nguy hiểm hơn.”
Usopp gật đầu, cố gắng giữ vững tinh thần. Họ tiếp tục leo lên, mỗi bước đi đều đầy thận trọng và quyết tâm. Khi họ đến gần đỉnh núi, gió bắt đầu thổi mạnh hơn, làm cho việc leo trèo càng thêm khó khăn.
“Chúng ta gần đến rồi,” Jack động viên, ánh mắt kiên định. “Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa.”
Cuối cùng, sau nhiều giờ vật lộn với độ cao và gió mạnh, Usopp và Jack cũng đến được đỉnh núi lửa. Họ đứng trên đỉnh, nhìn xuống miệng núi lửa đang ngủ yên và xa xa là biển cả bao la.
“Chúng ta đã làm được!” Usopp kêu lên, cảm giác phấn khích tràn ngập. “Giờ phải tạo ra tín hiệu cầu cứu.”
Jack đồng ý và cả hai bắt đầu thu thập gỗ và lá khô để tạo một đống lửa lớn. Họ nhóm lửa, hy vọng rằng khói và lửa sẽ được các tàu thuyền nhìn thấy từ xa.
Khi đống lửa bùng cháy, Usopp và Jack ngồi lại bên nhau, thở phào nhẹ nhõm. Họ biết rằng bây giờ chỉ còn phải chờ đợi và hy vọng.
“Hy vọng rằng tín hiệu này sẽ được nhìn thấy,” Usopp nói, ánh mắt đầy hy vọng.
“Chúng ta đã làm hết sức rồi,” Jack đáp lại. “Giờ chỉ còn chờ xem số phận sẽ đưa đẩy chúng ta đi đâu.”
Trong ánh lửa bập bùng, Usopp và Jack cảm thấy niềm tin và hy vọng tràn ngập trong lòng. Họ biết rằng cuộc hành trình trở về vẫn còn dài, nhưng với quyết tâm và sự hợp tác, họ sẽ vượt qua mọi thử thách để trở về nhà.