Cuộc Phiêu Lưu Tại Đế Quốc Rồng - Chương 4
Chương 4: Khám Phá Bí Mật Cổ Xưa
Sau cuộc họp hòa bình, Tôn Ngộ Không cùng với đại diện của hai bộ tộc—một rồng Lửa tên là Lưu và một rồng Băng tên là Băng—bắt đầu hành trình vào rừng sâu. Không khí trong rừng nặng nề, và sự im lặng thường trực, chỉ có tiếng lá xào xạc dưới chân họ.
Lưu: (nhìn quanh) “Ta chưa bao giờ thấy nơi nào như thế này. Nó thật u ám!”
Băng: “Cẩn thận, có thể có bẫy và quái vật ở đây. Chúng ta không thể để lòng kiêu hãnh làm hỏng nhiệm vụ này.”
Tôn Ngộ Không: “Đúng vậy. Hãy nhớ rằng mục tiêu của chúng ta là tìm viên ngọc cổ. Chúng ta cần làm việc cùng nhau, không chỉ để chiến thắng, mà còn để hiểu nhau hơn.”
Khi họ đi sâu hơn vào rừng, họ phải đối mặt với những thử thách khác nhau. Một cơn bão bất ngờ nổi lên, gió thổi mạnh khiến họ khó khăn trong việc di chuyển.
Lưu: “Không thể nào! Chúng ta không thể tiếp tục như thế này!”
Băng: “Chúng ta phải tìm nơi trú ẩn! Nguy hiểm quá!”
Tôn Ngộ Không nhanh chóng chỉ dẫn họ đến một hang động gần đó, nơi họ có thể tránh khỏi cơn bão. Khi bên trong hang, họ thảo luận về kế hoạch tiếp theo.
Tôn Ngộ Không: “Chúng ta cần phải giữ vững tinh thần. Viên ngọc cổ nằm sâu trong rừng, và thử thách sẽ còn khó khăn hơn nữa. Nếu chúng ta muốn thành công, cần phải hợp tác.”
Băng và Lưu nhìn nhau, rồi đồng ý. Họ quyết định sẽ chia sẻ kỹ năng của mình—Lưu sẽ sử dụng sức mạnh lửa để tạo ra ánh sáng, còn Băng sẽ dùng sức mạnh băng để bảo vệ khỏi các mối nguy hiểm.
Khi cơn bão qua đi, họ tiếp tục hành trình, và sau một thời gian dài, họ tìm thấy một ngọn thác lớn. Nước chảy xiết, và trước mặt họ là một cây cầu cũ kỹ.
Tôn Ngộ Không: “Cây cầu này có vẻ không an toàn. Chúng ta phải đi qua một cách cẩn thận.”
Băng: “Để tôi dùng sức mạnh băng tạo ra một lớp băng chắc chắn trên cầu. Điều đó sẽ giúp chúng ta đi qua dễ dàng hơn.”
Lưu: “Còn tôi sẽ dùng lửa để tạo ra ánh sáng, giúp chúng ta nhìn rõ đường đi.”
Băng tập trung năng lượng, và một lớp băng hình thành trên cây cầu, trong khi Lưu thả những ngọn lửa nhỏ, chiếu sáng không gian xung quanh. Họ bắt đầu đi qua cầu, nhưng ngay khi đến giữa, cầu bất ngờ rung chuyển.
Tôn Ngộ Không: “Cẩn thận! Chúng ta phải nhanh chóng qua bên kia!”
Họ đẩy nhanh bước chân, nhưng bỗng nhiên, cầu gãy làm một phần rơi xuống. Tôn Ngộ Không nhanh chóng nhảy về phía Lưu và Băng, dùng sức mạnh của mình để giữ vững mọi thứ.
Tôn Ngộ Không: “Đừng lo! Hãy bám chặt vào tôi!”
Họ cùng nhau vượt qua được thử thách. Đến bờ bên kia, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Lưu: “Chúng ta đã làm được! Nếu không có Băng và Tôn Ngộ Không, có lẽ ta đã không qua được!”
Băng: “Sự hợp tác đã giúp chúng ta vượt qua khó khăn. Chúng ta cần phải tiếp tục như vậy!”
Tôn Ngộ Không mỉm cười:
Tôn Ngộ Không: “Đúng vậy! Đây mới chỉ là khởi đầu. Cùng nhau, chúng ta sẽ tìm ra viên ngọc cổ và xây dựng một tương lai hòa bình cho cả hai bộ tộc.”
Với quyết tâm mới mẻ, họ tiếp tục hành trình, sẵn sàng đối mặt với những thử thách đang chờ đợi phía trước.