Cuộc Phiêu Lưu Thời Tam Quốc - Chương 1
Chương 1: Lạc Vào Thời Loạn
Minh, một nhà sử học trẻ tuổi với niềm đam mê mãnh liệt về lịch sử Trung Quốc cổ đại, đang ngồi trong thư viện yên tĩnh của trường đại học vào một đêm muộn. Cả ngày dài nghiên cứu và phân tích các sự kiện lịch sử đã làm anh kiệt sức, nhưng sự tò mò và quyết tâm tìm hiểu về thời kỳ Tam Quốc đã giữ anh ở lại.
Minh lật từng trang sách cũ kỹ, ghi chép cẩn thận vào cuốn sổ tay của mình. Mắt anh bỗng nhiên dừng lại khi nhìn thấy một cuốn sách lạ nằm kẹp giữa các cuốn sách lịch sử quen thuộc. Bìa sách bám đầy bụi, nhưng vẫn lộ ra những ký tự cổ xưa mà Minh chưa từng thấy trước đây.
“Lạ thật, mình chưa từng thấy cuốn sách này bao giờ,” Minh lẩm bẩm, cẩn thận lấy cuốn sách ra và lau sạch bụi bẩn.
Anh mở sách, những trang giấy vàng ố kêu lên tiếng rít nhẹ. Bên trong là những hình ảnh và văn bản viết bằng chữ Hán cổ, mô tả về những trận chiến, những nhân vật lịch sử lừng danh của thời Tam Quốc. Nhưng điều làm Minh ngạc nhiên hơn cả là một trang sách đột nhiên phát sáng rực rỡ, phát ra một luồng sáng mạnh mẽ.
Minh không kịp phản ứng, anh cảm thấy như có một lực hút kỳ lạ kéo anh vào cuốn sách. Mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt, tiếng ồn duy nhất Minh nghe thấy là tiếng thở gấp gáp của chính mình khi anh bị cuốn vào một vùng không gian kỳ lạ.
Trong chớp mắt, Minh cảm thấy mình như đang rơi vào một cơn ác mộng. Khi anh mở mắt ra, xung quanh không còn là những giá sách cũ kỹ của thư viện nữa, mà là một khung cảnh hỗn loạn. Tiếng gươm giáo va chạm, tiếng hét, tiếng ngựa hí vang lên khắp nơi. Minh giật mình, không tin vào mắt mình khi nhìn thấy những người lính trong trang phục cổ đại đang chiến đấu ác liệt xung quanh.
“Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?” Minh hoảng hốt tự hỏi, cố gắng định hình lại suy nghĩ của mình.
Trước mắt anh là một chiến trường đẫm máu, với những người lính mặc giáp sắt, tay cầm gươm giáo. Họ đang đánh nhau, máu chảy đỏ thắm trên nền đất. Minh chợt nhận ra rằng mình đang đứng giữa một trận chiến của thời Tam Quốc.
“Không thể nào… Mình đã bị cuốn vào thời kỳ Tam Quốc?” Minh tự lẩm bẩm, cố gắng nén nỗi sợ hãi đang dâng trào trong lòng.
Anh cố gắng lùi lại, nhưng bất ngờ bị một người lính cao to hùng dũng đẩy ngã xuống đất. Người lính đó hét lên bằng giọng nói đầy quyền lực:
“Ngươi là ai? Tại sao lại có mặt ở đây?”
Minh lắp bắp, không biết trả lời thế nào. Anh cố gắng đứng dậy, nhưng chân tay anh run rẩy không ngừng. Người lính nhìn Minh từ đầu đến chân, mắt đầy nghi ngờ.
“Ngươi không phải là binh sĩ của Lưu Bị, đúng không? Ta sẽ giết ngươi nếu ngươi là gián điệp của Tào Tháo!” Người lính giơ cao thanh gươm, chuẩn bị chém xuống.
“Khoan đã! Tôi không phải gián điệp! Tôi… tôi chỉ là một học giả!” Minh kêu lên, cố gắng giữ bình tĩnh.
Người lính dừng lại, nhưng vẫn nhìn Minh với ánh mắt đầy cảnh giác. Minh nhận ra rằng nếu anh không nhanh chóng thuyết phục người lính này, anh sẽ không có cơ hội sống sót.
“Tôi… Tôi là người từ nơi rất xa đến đây. Tôi có thể giúp các anh, tôi có kiến thức về lịch sử, về những gì sắp xảy ra!” Minh cố gắng giải thích, dù chính anh cũng không chắc chắn về những gì mình đang nói.
Người lính nhìn Minh một lúc lâu, rồi hạ gươm xuống. “Ngươi nói thật sao? Kiến thức của ngươi có thể giúp chúng ta chiến thắng trận chiến này?”
Minh gật đầu, mặc dù lòng anh vẫn đầy hoang mang. “Đúng vậy, tôi biết nhiều về thời kỳ này, và tôi có thể giúp các anh giành chiến thắng.”
Người lính suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được, ta sẽ đưa ngươi đến gặp tướng quân. Nếu ngươi nói thật, ngươi sẽ sống. Nhưng nếu ngươi lừa dối, đừng trách ta độc ác!”
Minh không còn lựa chọn nào khác, anh gật đầu đồng ý. Người lính dẫn anh qua những cánh đồng đầy xác người và vũ khí vỡ nát, tiến về phía doanh trại của quân Lưu Bị.
Trong lòng Minh, một cơn sóng cảm xúc đang cuộn trào. Anh biết rằng cuộc phiêu lưu này có thể là cơ hội duy nhất để anh trở về, nhưng cũng đầy rẫy nguy hiểm. Anh phải tìm cách sống sót và chứng minh giá trị của mình trong thế giới này, một thế giới đầy hỗn loạn và quyền lực.