Cuộc Sống Của Thần Đèn Trước Khi Bị Nhốt Vào Đèn - Chương 3
Chương 3: Lòng Nhân Từ Của Thần Đèn
Thời gian trôi qua, đoàn thần ngày càng gắn kết, cùng nhau bảo vệ những vùng đất và sinh vật trước những thế lực bóng tối. Trong hành trình ấy, thần đèn đã nhiều lần thể hiện lòng nhân từ vô bờ của mình, khiến cho các vị thần đồng hành thêm phần kính trọng và ngưỡng mộ.
Một ngày nọ, khi đoàn thần đang đi qua một ngôi làng nhỏ nằm sát biên giới của thế giới loài người và cõi thần tiên, họ phát hiện ra ngôi làng đã bị tàn phá. Khắp nơi chỉ còn lại những căn nhà đổ nát và những cánh đồng cháy xém. Người dân trong làng, với ánh mắt đượm buồn, đang cố gắng dựng lại ngôi nhà của mình từ đống đổ nát.
Thần đèn dừng bước, ánh mắt tràn ngập sự xót xa. “Chúng ta cần phải giúp họ,” ngài nói với các bạn đồng hành.
Aelon, thần gió, nhíu mày. “Thưa thần đèn, nhưng đây là thế giới của con người. Chúng ta không thể can thiệp quá nhiều. Đó là quy luật từ thời khai thiên lập địa.”
Nhưng thần đèn lắc đầu, giọng ngài đầy quyết tâm. “Chúng ta không ở đây để phá vỡ quy luật, mà là để bảo vệ và giúp đỡ những ai cần đến. Lòng nhân từ không có biên giới, Aelon.”
Nhìn vào ánh mắt kiên định của thần đèn, Aelon thở dài nhưng đồng ý. “Nếu ngài quyết tâm như vậy, chúng ta sẽ hỗ trợ. Chỉ là hy vọng rằng sự giúp đỡ của chúng ta sẽ không gây thêm rắc rối.”
Thần đèn bước tới gần một cô bé đang ngồi cạnh đống tro tàn. Đôi mắt em ngấn lệ, đôi tay gầy guộc run rẩy nắm chặt một mảnh vải của bức màn đã cháy xém. Ngài ngồi xuống bên cạnh cô bé, nhẹ nhàng đặt tay lên vai em.
“Cháu tên là gì?” thần đèn hỏi, giọng nói dịu dàng như một làn gió xuân.
Cô bé ngẩng lên, đôi mắt ngây thơ nhìn ngài. “Cháu… cháu tên là Elara,” cô bé nói, giọng nói yếu ớt nhưng chứa đựng sự dũng cảm.
“Đừng lo, Elara. Chúng ta ở đây để giúp đỡ cháu và mọi người trong làng,” thần đèn an ủi, rồi ngài quay sang Nyra và Larken, “Hãy sử dụng sức mạnh của các người để tái tạo lại ngôi làng này.”
Nyra gật đầu, vẫy tay và dòng nước từ con sông gần đó bắt đầu tuôn chảy, tưới mát những cánh đồng khô cằn và làm dịu lại lớp tro bụi còn sót lại. Larken, với sức mạnh của thần rừng, biến những cây cối quanh đó mọc cao và khỏe mạnh, tái tạo lại những cây cầu và làm vững chắc nền đất cho ngôi làng.
Elara nhìn những điều kỳ diệu trước mắt, đôi mắt cô bé sáng lên hy vọng. “Thật tuyệt diệu… các ngài là ai?”
Thần đèn cười, “Chúng ta chỉ là những kẻ lữ hành mang lòng nhân từ. Cuộc sống này có những điều tốt đẹp, Elara. Cháu chỉ cần tin tưởng vào nó.”
Khi trời sẩm tối, ngôi làng đã gần như được tái tạo lại hoàn toàn. Người dân trong làng tụ tập quanh thần đèn và các vị thần khác, bày tỏ lòng biết ơn không ngừng. Người trưởng làng, một ông lão tóc bạc, xúc động tiến đến.
“Các ngài không chỉ giúp chúng tôi xây lại làng mà còn trả lại hy vọng cho chúng tôi,” ông lão nói, mắt rưng rưng lệ.
“Chúng ta luôn có trách nhiệm giúp đỡ nhau, nhất là khi đối mặt với những mất mát và đau thương,” thần đèn đáp lời. “Hy vọng rằng các người sẽ tiếp tục sống trong bình yên và hòa hợp với thiên nhiên xung quanh.”
Khi rời khỏi ngôi làng, Nyra quay sang thần đèn, ánh mắt tràn đầy cảm kích. “Ngài thật sự có một tấm lòng rộng lớn, thần đèn. Sự giúp đỡ của ngài không chỉ làm thay đổi những ngôi làng này mà còn thắp lên hy vọng cho tất cả chúng ta.”
Thần đèn mỉm cười, ánh mắt ngài xa xăm. “Ta tin rằng lòng nhân từ là cách duy nhất để làm dịu bóng tối trong thế giới này. Mỗi hành động nhỏ đều có thể thay đổi cả một số phận.”
Nhưng trong thâm tâm, ngài biết rằng những thế lực đen tối, nhất là Ma Vương, sẽ không ngừng tìm cách phá hủy những điều tốt đẹp. Với lòng quyết tâm, thần đèn tự hứa sẽ bảo vệ mọi sinh linh dù phải đối mặt với hiểm nguy nào.
Với ánh sáng trong tim và lòng nhân từ vững chắc, thần đèn và những người bạn đồng hành tiếp tục hành trình, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.