Cuộc Sống Sau Chiến Tranh - Chương 2
Chương 2: Sự trở về
Sau nhiều năm xa cách, ông Trần quyết định trở về quê nhà. Làng quê đã thay đổi nhiều, nhưng vẫn còn đó những kỷ niệm thân thuộc. Ông bước đi trên con đường làng quen thuộc, cảm nhận từng cơn gió nhẹ thoảng qua. Những ngôi nhà mới mọc lên, xen lẫn với những ngôi nhà cũ kỹ, tạo nên một khung cảnh vừa lạ vừa quen.
Khi ông Trần đến đầu làng, một nhóm người già và trẻ em đã đứng chờ. Bà Tám, người hàng xóm cũ, là người đầu tiên nhận ra ông.
“Trời ơi, có phải là anh Trần không? Anh đã về rồi!” bà Tám reo lên, chạy tới ôm chầm lấy ông.
“Đúng là tôi đây, bà Tám. Lâu quá không gặp!” ông Trần cười nói, cảm giác xúc động trào dâng trong lòng.
“Bà con ơi, anh Trần đã về rồi!” bà Tám gọi lớn, khiến mọi người xung quanh xúm lại. Ai cũng muốn chào đón ông bằng những cái ôm ấm áp và những lời hỏi thăm chân thành.
“Anh Trần, nhớ anh quá! Lâu lắm rồi không thấy anh,” ông Năm, một người bạn thời thơ ấu, bước tới bắt tay ông Trần.
“Tôi cũng nhớ mọi người lắm. Cuối cùng cũng được về nhà,” ông Trần đáp, mắt rưng rưng.
“Anh Trần, anh có định ở lại đây luôn không?” bà Mai, một người bạn khác, hỏi.
“Ừ, tôi định ở lại. Dù quê hương có thay đổi thế nào, đây vẫn là nơi tôi thuộc về,” ông Trần nói, nhìn quanh làng với ánh mắt đầy hy vọng.
“Vậy là tốt quá. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại làng, cùng nhau vượt qua khó khăn,” ông Năm nói, vỗ vai ông Trần.
“Mọi người đã làm được nhiều điều tuyệt vời khi tôi vắng mặt. Tôi rất tự hào về làng mình,” ông Trần cười nói.
“Chúng tôi cũng tự hào về anh, anh Trần. Anh đã hy sinh nhiều cho đất nước. Bây giờ, anh hãy yên tâm mà sống cuộc sống mới, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả,” bà Tám nói.
Ông Trần gật đầu, cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm chân thành từ mọi người. “Cảm ơn mọi người. Tôi sẽ cố gắng hết mình để góp phần xây dựng lại làng quê.”
Bà Tám mỉm cười, ánh mắt rạng rỡ. “Chúng ta đều tin tưởng vào anh, anh Trần. Chúng ta sẽ cùng nhau làm nên một tương lai tươi sáng hơn.”
Ông Trần cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng. “Phải, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Một tương lai tốt đẹp đang chờ đợi chúng ta.”
Mọi người cười nói vui vẻ, cùng nhau bước đi trên con đường làng. Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, nhưng trong lòng ông Trần, ánh sáng của tình yêu và hy vọng đã bắt đầu bừng lên, thắp sáng con đường phía trước.