Cuộc Sống Trong Kim Tự Tháp - Chương 4
Chương 4: Cuộc Sống Gia Đình
Trong kim tự tháp, cuộc sống gia đình vẫn diễn ra bình thường mặc dù công việc hàng ngày rất căng thẳng. Nefertari, vợ của Khepri, là người đảm nhận việc chăm sóc con cái và quản lý gia đình. Mỗi ngày, cô cùng các phụ nữ khác trong làng trồng rau, nuôi gà và làm các công việc thủ công để hỗ trợ cho gia đình.
Một buổi sáng sớm, khi Khepri chuẩn bị đi làm, Nefertari đã thức dậy từ lâu. Cô dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa sáng cho chồng và các con. Khepri bước ra khỏi nhà, ánh mắt gặp vợ và các con đang quây quần bên bếp lửa.
“Chào buổi sáng, Nefertari. Các con,” Khepri nói, nụ cười tươi tắn trên khuôn mặt.
“Chào buổi sáng, bố!” các con đồng thanh đáp lại.
Nefertari đưa cho Khepri một miếng bánh mì và nước. “Anh ăn nhanh rồi đi làm. Hôm nay em sẽ đi chợ và trồng thêm một ít rau.”
Khepri gật đầu, cầm lấy miếng bánh mì. “Cảm ơn em, Nefertari. Em luôn làm tốt mọi việc. Anh sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ.”
Sau bữa sáng, Khepri ra đi, hòa vào dòng người đổ về công trường. Nefertari và các con bắt đầu ngày mới của họ. Cô dẫn các con ra vườn, chỉ cho chúng cách trồng rau và chăm sóc gà.
“Nhìn này, các con,” Nefertari nói, tay cầm một cây rau non. “Chúng ta cần làm đất mềm và tưới nước đều đặn. Khi cây lớn lên, chúng ta sẽ có rau để ăn.”
Các con nhìn mẹ với ánh mắt chăm chú, cố gắng học hỏi và giúp đỡ. Cả ngày, Nefertari làm việc không ngừng nghỉ, từ việc chăm sóc vườn rau đến việc làm các món đồ thủ công để bán ở chợ. Cô luôn tận dụng mọi cơ hội để dạy các con về cuộc sống và giá trị của sự chăm chỉ.
Buổi tối, khi Khepri trở về nhà, anh thấy Nefertari và các con đang chuẩn bị bữa tối. Ánh đèn dầu lung linh chiếu sáng căn nhà nhỏ, tạo nên một không khí ấm cúng và hạnh phúc.
“Chào cả nhà, anh về rồi đây!” Khepri vui vẻ nói.
“Chào bố!” các con reo lên, chạy đến ôm lấy anh.
Nefertari mỉm cười, “Anh ngồi xuống nghỉ ngơi đi. Em đã chuẩn bị xong bữa tối rồi.”
Cả gia đình quây quần bên bữa ăn tối đơn giản nhưng đầy ấm áp. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện trong ngày, từ công việc của Khepri tại công trường đến những việc nhỏ nhặt mà Nefertari và các con đã làm.
“Bố ơi, hôm nay mẹ dạy con cách trồng rau,” một trong những đứa con nói, mắt sáng lên.
“Vậy sao? Con làm tốt lắm,” Khepri khen ngợi. “Các con học được điều gì từ mẹ?”
“Chúng con học được rằng phải chăm chỉ và kiên nhẫn. Mẹ nói rằng nếu chúng con chăm sóc tốt, rau sẽ lớn và chúng con sẽ có thức ăn,” đứa con lớn nhất đáp lại.
Khepri nhìn Nefertari, ánh mắt tràn đầy yêu thương và biết ơn. “Em thật giỏi, Nefertari. Cảm ơn em đã dạy dỗ các con và chăm sóc gia đình.”
Nefertari mỉm cười, nắm lấy tay chồng. “Chúng ta là một gia đình, Khepri. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.”
Đêm đó, khi các con đã đi ngủ, Khepri và Nefertari ngồi bên nhau dưới ánh trăng. Họ nói về những ước mơ và hy vọng, về tương lai của gia đình và cuộc sống trong kim tự tháp.
“Anh tin rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp, Nefertari,” Khepri nói, giọng trầm ấm. “Chúng ta đã và đang làm việc chăm chỉ. Một ngày nào đó, những nỗ lực của chúng ta sẽ được đền đáp.”
“Em cũng tin như vậy, Khepri,” Nefertari đáp lại. “Chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Vì anh, vì các con, em sẽ luôn cố gắng.”
Dưới bầu trời đêm lấp lánh, Khepri và Nefertari cảm thấy mình không đơn độc. Họ có nhau, có gia đình và có cả một cộng đồng cùng chung sức xây dựng tương lai. Cuộc sống có thể khó khăn, nhưng tình yêu và sự đoàn kết sẽ giúp họ vượt qua mọi thử thách.