Cuộc Sống Trong Kim Tự Tháp - Chương 5
Chương 5: Những Thử Thách
Cuộc sống trong kim tự tháp không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Một ngày nọ, khi Khepri đang làm việc cùng nhóm thợ đá, một vụ sụp đổ xảy ra. Tiếng đá rơi và tiếng hét vang lên, gây ra một sự hoảng loạn trong công trường.
“Chạy đi! Mọi người chạy đi!” Imhotep hét lên, cố gắng điều khiển đám đông.
Khepri, dù sợ hãi, nhanh chóng chạy đến chỗ các công nhân bị mắc kẹt. Anh thấy một số người bị thương nặng, không thể tự di chuyển được.
“Imhotep! Ở đây có người bị thương!” Khepri gọi lớn.
Imhotep cùng vài công nhân khác nhanh chóng đến giúp. Họ cẩn thận di chuyển những khối đá để cứu những người bị mắc kẹt dưới đống đổ nát. Mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt Khepri, nhưng anh không dừng lại. Anh biết rằng mạng sống của đồng nghiệp phụ thuộc vào sự nhanh nhẹn và quyết tâm của họ.
Sau vài giờ làm việc không ngừng nghỉ, họ đã cứu được tất cả những người bị mắc kẹt. Mọi người thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng không khỏi bàng hoàng trước sự việc vừa xảy ra.
“Chúng ta cần cẩn thận hơn,” Imhotep nói, giọng đầy lo lắng. “An toàn là điều quan trọng nhất.”
Khepri gật đầu, mắt vẫn dõi theo những người bị thương đang được đưa đi chữa trị. “Chúng ta phải học cách làm việc an toàn hơn. Mạng sống của mọi người không thể bị đánh đổi.”
Trong khi đó, ở nhà, Nefertari cũng đang đối mặt với một thử thách khác. Hạn hán đã làm cạn kiệt nguồn cung cấp lương thực từ vùng nông thôn, và ngôi làng bắt đầu cảm nhận được sự thiếu hụt lương thực.
Nefertari cùng các phụ nữ trong làng phải tìm kiếm các loại cây dại và các nguồn thực phẩm thay thế để đảm bảo cuộc sống cho gia đình. Họ cùng nhau làm việc, chia sẻ những kinh nghiệm và kiến thức về các loại cây có thể ăn được.
“Mẹ ơi, con đói,” một trong những đứa con của Nefertari kêu lên, mắt đẫm lệ.
Nefertari ôm con vào lòng, giọng dịu dàng nhưng kiên định. “Con yêu, mẹ biết. Mẹ sẽ tìm cách. Chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc.”
Buổi tối, khi Khepri trở về nhà, anh thấy Nefertari và các con đang chuẩn bị bữa ăn với những gì ít ỏi họ có. Khepri ngồi xuống bên cạnh, cảm nhận được sự mệt mỏi và lo lắng trong ánh mắt vợ.
“Em đã làm tốt lắm, Nefertari,” Khepri nói, nắm lấy tay cô. “Anh biết tình hình khó khăn, nhưng chúng ta sẽ vượt qua. Chúng ta sẽ tìm cách.”
Nefertari mỉm cười, dù trong lòng vẫn đầy lo lắng. “Chúng ta phải cùng nhau cố gắng, Khepri. Em tin rằng mọi chuyện sẽ ổn.”
Khepri kể cho Nefertari nghe về vụ sụp đổ và những người bị thương. Họ cùng nhau bàn bạc về những biện pháp an toàn cần thiết để tránh những tai nạn tương tự trong tương lai.
“Chúng ta cần cải thiện điều kiện làm việc,” Khepri nói. “Anh sẽ đề xuất với Imhotep và các lãnh đạo khác. Chúng ta không thể để những tai nạn như vậy xảy ra nữa.”
Nefertari gật đầu, ủng hộ quyết tâm của chồng. “Anh làm đúng. Chúng ta cần bảo vệ lẫn nhau.”
Đêm đó, Khepri và Nefertari nằm bên nhau, suy nghĩ về những thử thách mà họ đang đối mặt. Dù khó khăn, họ biết rằng tình yêu và sự đoàn kết là sức mạnh lớn nhất giúp họ vượt qua mọi trở ngại. Cuộc sống có thể đầy rẫy những thử thách, nhưng họ tin rằng tương lai tươi sáng đang chờ đợi nếu họ tiếp tục kiên trì và không bao giờ từ bỏ.