Cuộc Sống Trong Thế Giới Ảo - Chương 8
Chương 8: Kế Hoạch Giải Cứu
Sau khi ngăn chặn thành công kế hoạch tấn công của tổ chức kiểm soát, An, Hana và các thành viên của Những Người Thức Tỉnh biết rằng họ đã đạt được một bước tiến lớn. Nhưng chiến thắng này chỉ là khởi đầu của một cuộc chiến dài hơi hơn. Họ cần phải hành động ngay để đảm bảo an toàn cho thế giới thực và phá hủy hệ thống kiểm soát một lần và mãi mãi.
An và Hana ngồi trong phòng họp với Daniel và các thành viên khác. Trên bàn, bản đồ cơ sở bí mật của tổ chức kiểm soát được trải rộng, với các điểm yếu đã được đánh dấu kỹ lưỡng.
“Chúng ta đã phá hủy được kế hoạch tấn công, nhưng tổ chức này vẫn còn mạnh,” Daniel nói, chỉ vào một khu vực trên bản đồ. “Đây là trung tâm chỉ huy của họ. Nếu chúng ta có thể tấn công vào đây và phá hủy nó, chúng ta sẽ vô hiệu hóa hoàn toàn khả năng kiểm soát của họ.”
An nhìn vào bản đồ, suy nghĩ về kế hoạch. “Chúng ta cần một đội đặc nhiệm mạnh mẽ và quyết đoán để thực hiện nhiệm vụ này. Còn về an ninh thì sao? Chắc chắn họ đã tăng cường sau cuộc tấn công lần trước.”
Daniel gật đầu. “Đúng vậy. An ninh sẽ rất chặt chẽ, nhưng chúng ta có lợi thế về sự bất ngờ. Chúng ta sẽ tấn công từ nhiều hướng cùng một lúc để làm rối loạn họ.”
Hana thêm vào, “Chúng ta cũng cần phải đảm bảo rằng chúng ta có thể vô hiệu hóa hệ thống bảo mật của họ từ xa. Tôi sẽ phụ trách phần này. An, anh sẽ dẫn đầu đội tấn công trực tiếp.”
An gật đầu, ánh mắt kiên định. “Tôi sẵn sàng. Chúng ta sẽ làm gì để phá hủy trung tâm chỉ huy?”
Daniel giải thích kế hoạch chi tiết. Họ sẽ chia thành ba đội: một đội sẽ tấn công trực tiếp vào trung tâm chỉ huy, một đội sẽ tấn công từ phía sau để làm phân tán lực lượng bảo vệ, và đội cuối cùng sẽ phá hủy hệ thống bảo mật từ xa.
Đêm trước cuộc tấn công, An và Hana ngồi bên nhau, ánh trăng chiếu rọi qua cửa sổ. An cảm nhận được sự lo lắng và quyết tâm trong mắt Hana.
“An, hãy cẩn thận nhé,” Hana nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy lo lắng. “Anh là người quan trọng trong nhiệm vụ này, và chúng ta cần anh trở về an toàn.”
An nắm lấy tay Hana, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay cô. “Hana, tôi hứa sẽ cẩn thận. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Tôi tin rằng chúng ta sẽ thành công.”
Họ im lặng ngồi bên nhau, chuẩn bị tinh thần cho cuộc chiến quyết định.
Sáng hôm sau, đội đặc nhiệm của Những Người Thức Tỉnh tập hợp tại điểm hẹn. An, Hana và Daniel đứng trước đội ngũ, ánh mắt quyết tâm.
“Đây là cơ hội của chúng ta để phá hủy hệ thống kiểm soát và mang lại tự do cho cả hai thế giới,” Daniel nói, giọng nói vang vọng. “Chúng ta sẽ tấn công từ nhiều hướng và làm rối loạn họ. Hãy nhớ, an toàn là ưu tiên hàng đầu, nhưng chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ.”
An dẫn đầu đội tấn công trực tiếp, họ di chuyển qua khu rừng rậm tới cơ sở bí mật. Tiếng bước chân nhẹ nhàng và đều đặn, họ đến gần tòa nhà chính mà không gặp phải sự kháng cự nào. Nhưng An biết rằng an ninh bên trong sẽ rất chặt chẽ.
“Chuẩn bị sẵn sàng,” An thì thầm qua tai nghe. “Chúng ta sẽ chia ra tấn công từ hai bên. Hana, hãy bắt đầu phá hủy hệ thống bảo mật từ xa.”
Hana bắt đầu làm việc, ngón tay di chuyển nhanh chóng trên bàn phím, phá vỡ các lớp bảo mật của hệ thống. “Được rồi, tôi đã mở khóa được một số cửa. Tiến lên, An!”
An và đội của anh lẻn vào bên trong, di chuyển nhanh chóng qua các hành lang tối tăm. Họ gặp phải một số lính gác, nhưng nhanh chóng hạ gục họ trước khi báo động được kích hoạt.
“Chúng ta gần tới trung tâm chỉ huy rồi,” An nói qua tai nghe. “Hana, hãy giữ vững vị trí của em.”
Hana trả lời, giọng nói bình tĩnh nhưng căng thẳng. “Tôi sẽ làm hết sức mình. Hãy cẩn thận, An.”
Họ tiến vào phòng điều khiển trung tâm, nơi chứa đựng toàn bộ hệ thống điều khiển của tổ chức kiểm soát. An cắm chiếc USB vào máy tính chính, bắt đầu tải dữ liệu và vô hiệu hóa hệ thống.
Bỗng nhiên, cánh cửa mở tung và một nhóm lính gác ùa vào. “Bảo vệ hệ thống!” một lính gác hét lên.
An và đội của anh lao vào cuộc chiến, bắn trả để bảo vệ vị trí của mình. Tiếng súng vang dội khắp phòng, ánh sáng từ các vụ nổ chói lòa.
“Hana, chúng ta cần thêm thời gian!” An hét lên qua tai nghe, cố gắng giữ vững vị trí.
“Tôi đang cố gắng hết sức!” Hana đáp lại, giọng nói căng thẳng. “Chỉ cần thêm vài phút nữa!”
An cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạp, mỗi giây đều là một cuộc chiến sinh tử. Cuối cùng, màn hình hiển thị thông báo thành công.
“Chúng ta đã làm được!” An thở phào nhẹ nhõm, rút USB ra.
Họ nhanh chóng rút lui, chạy qua hành lang để trở lại điểm tập kết. Hana hướng dẫn họ qua hệ thống giám sát, chỉ đường cho họ tránh các lính gác.
Khi họ đến điểm tập kết, các thành viên của Những Người Thức Tỉnh chờ đợi ở đó, lo lắng nhìn về phía họ. Khi thấy An và đội đặc nhiệm xuất hiện, họ thở phào nhẹ nhõm.
“An, anh ổn chứ?” Hana chạy tới, ôm chặt lấy An.
An gật đầu, thở hổn hển. “Tôi ổn. Chúng ta đã làm được.”
Daniel cười lớn, vỗ vai An. “Anh đã làm rất tốt, An. Chúng ta đã phá hủy được hệ thống kiểm soát.”
An nhìn quanh, thấy những gương mặt mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm của đồng đội. Họ đã thành công, nhưng anh biết rằng cuộc chiến còn chưa kết thúc. Họ sẽ tiếp tục đấu tranh để bảo vệ tự do cho cả hai thế giới, và An quyết tâm sẽ cùng họ đối mặt với mọi thách thức phía trước.
“Hãy trở về và chuẩn bị cho bước tiếp theo,” Daniel nói. “Chúng ta còn nhiều việc phải làm để đảm bảo tự do cho tất cả mọi người.”
An mỉm cười, nắm chặt tay Hana. “Chúng ta sẽ làm được. Hãy cùng nhau tiếp tục chiến đấu.”
Với quyết tâm và sự đoàn kết, An và Những Người Thức Tỉnh biết rằng họ có thể đối mặt với bất kỳ thách thức nào phía trước. Cuộc chiến còn dài, nhưng họ sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được mục tiêu cuối cùng: mang lại tự do và sự thật cho cả hai thế giới.