Cuộc Tẩu Thoát Khỏi Mê Cung Vô Tận - Chương 2
Chương 2: Bước Đầu Khám Phá
Minh và Lan đứng trước một cánh cửa gỗ cũ kỹ, bên trong là một khoảng không tối tăm, nơi ánh sáng mờ mịt không thể len lỏi vào. Họ nhìn nhau, một thoáng lo lắng lướt qua ánh mắt của cả hai. Minh hít một hơi thật sâu, dặn lòng phải dũng cảm.
“Cậu sẵn sàng chưa?” Minh hỏi, giọng hơi run.
“Cùng nhau nhé!” Lan gật đầu, ánh mắt cô đầy quyết tâm. Họ nắm chặt tay nhau và bước vào.
Khi bước qua cánh cửa, một luồng gió lạnh lẽo ập vào mặt họ. Trong không gian tối tăm, hình dáng của những bức tường đá trở nên mờ ảo. Chẳng mấy chốc, một cảm giác kỳ lạ bao trùm họ.
“Cậu thấy không?” Minh nói, chỉ tay về phía những bức tường. “Có gì đó ở đây.”
Những hình vẽ trên tường bắt đầu hiện ra, giống như những ký hiệu cổ xưa. Chúng là những hình ảnh kỳ lạ của các sinh vật và phong cảnh kỳ bí, nhưng cũng đầy bí ẩn.
“Có vẻ như có một câu chuyện nào đó ẩn chứa bên trong,” Lan nhận xét. “Mình cảm giác như chúng ta cần hiểu những điều này.”
“Đúng vậy,” Minh đồng ý. “Có lẽ chúng sẽ giúp chúng ta tìm ra lối thoát.”
Họ tiến lại gần và Minh đưa tay chạm vào một bức vẽ. Ngay khi anh chạm vào, một tiếng vang lớn phát ra, làm cho những bức tường xung quanh rung chuyển.
“Ôi không! Có chuyện gì vậy?” Lan hoảng hốt lùi lại.
“Chắc có một cơ chế nào đó,” Minh nói, cố gắng trấn an cô. “Chúng ta phải cẩn thận.”
Ngay lúc đó, một cánh cửa khác mở ra ở phía xa, ánh sáng từ bên trong hắt ra một cách mời gọi. Họ nhanh chóng bước vào căn phòng mới, nơi ánh sáng rực rỡ hơn hẳn.
Trong phòng có một chiếc bàn đá lớn, trên đó bày biện những đồ vật kỳ lạ: những viên đá lấp lánh, những đồ vật bằng kim loại lấp lánh, và một cuốn sách cổ.
“Chúng ta có nên xem cuốn sách không?” Lan hỏi, ánh mắt lấp lánh.
“Chắc chắn rồi,” Minh đáp, tiến lại gần cuốn sách.
Khi Minh mở cuốn sách, những trang giấy vàng ố hiện ra đầy chữ viết cổ. Một số ký tự rất quen thuộc, nhưng phần lớn thì lại khó hiểu. Minh bắt đầu đọc lớn:
“Để vượt qua thử thách của mê cung, hãy tìm kiếm sức mạnh bên trong. Chỉ khi nào bạn tìm ra bản thân mình, bạn mới có thể thoát khỏi bóng tối.”
“Mình nghĩ đây là một phần của lời giải,” Lan nói, khi nhìn vào các ký hiệu. “Có thể nó đang nói về việc chúng ta phải tìm ra sức mạnh bên trong mình.”
“Đúng,” Minh gật đầu, cảm thấy hào hứng. “Có thể sức mạnh đó nằm ở những nỗi sợ mà chúng ta phải đối mặt.”
“Nhưng làm thế nào chúng ta có thể tìm ra được?” Lan hỏi, có chút lo lắng.
“Chúng ta có thể thử từng thử thách mà cuốn sách này đưa ra,” Minh đề xuất. “Có lẽ nếu làm như vậy, chúng ta sẽ hiểu ra được điều gì.”
Họ bắt đầu xem xét những vật phẩm trên bàn, mỗi đồ vật đều có vẻ như mang lại một loại năng lượng kỳ diệu.
“Có vẻ như mỗi viên đá này đều có một năng lượng riêng,” Lan nhận xét, đưa tay chạm vào một viên đá màu xanh biếc.
Ngay lập tức, một luồng năng lượng chạy dọc cơ thể cô, làm cho Lan cảm thấy như đang hồi phục sức mạnh.
“Minh, cậu thử xem viên đá này đi!” Lan khuyên, đưa viên đá cho anh.
Khi Minh chạm vào viên đá, anh cảm thấy một sức mạnh trào dâng. Trong khoảnh khắc, hình ảnh những nỗi sợ hãi mà anh phải đối mặt hiện lên trong tâm trí.
“Cảm giác thật tuyệt,” Minh thốt lên. “Mình cảm thấy như có một sức mạnh nào đó đang thức dậy.”
“Chúng ta cần phải khai thác sức mạnh này để vượt qua mê cung,” Lan nói, ánh mắt tràn đầy hy vọng. “Hãy thử dùng sức mạnh này để khám phá những thử thách tiếp theo.”
Bỗng nhiên, một tiếng động vang lên từ phía xa. Họ quay lại và thấy bóng đen của con quái vật nhỏ vừa gặp trước đó.
“Nó đang gọi chúng ta!” Minh kêu lên, không chần chừ. “Chúng ta phải đi theo nó.”
Cả hai chạy theo con quái vật, đi qua những hành lang tối tăm, nơi tiếng thì thầm lại vang lên bên tai. Mỗi bước đi, họ cảm nhận được sức mạnh đang tăng dần trong mình, như thể những nỗi sợ hãi trước đây đã được trấn an.
Cuối cùng, họ đến một căn phòng rộng lớn, nơi có một cái gương lớn phản chiếu hình ảnh của cả hai. Gương không chỉ phản chiếu bên ngoài mà còn đưa ra những hình ảnh bên trong tâm hồn họ.
“Nhìn kìa!” Lan chỉ vào gương. “Có phải đây là thử thách không?”
“Có lẽ,” Minh đáp, cảm thấy hồi hộp. “Chúng ta phải đối mặt với những hình ảnh này.”
Bên trong gương, hình ảnh Minh đứng một mình trong bóng tối, xung quanh không có ai. Lan thấy bản thân mình đang cố gắng chạy trốn khỏi những thất bại trong quá khứ.
“Đó chính là nỗi sợ của chúng ta,” Minh nói, ánh mắt kiên định. “Chúng ta phải vượt qua những hình ảnh này để thoát ra khỏi mê cung.”
“Hãy cùng nhau đối mặt với nó!” Lan nói, nắm chặt tay Minh.
Họ bắt đầu tiến lại gần gương, sẵn sàng chấp nhận những nỗi sợ hãi của chính mình. Khi họ chạm vào gương, một luồng sáng mạnh mẽ phát ra, và hình ảnh bắt đầu tan biến.
“Đừng lùi lại! Chúng ta có thể làm được!” Minh hét lên, lòng quyết tâm dâng trào.
Khi hình ảnh tan biến, một cánh cửa mới mở ra phía bên kia gương, ánh sáng chiếu rọi vào căn phòng. Họ nhìn nhau, và nụ cười nở trên môi.
“Chúng ta đã làm được!” Lan kêu lên, không giấu nổi sự phấn khích. “Đi thôi, Minh! Lối ra đang chờ chúng ta!”
Họ nắm chặt tay nhau và chạy về phía ánh sáng, tràn đầy hy vọng cho hành trình tiếp theo trong mê cung vô tận này.
Câu chuyện tiếp tục với những thử thách mà Minh và Lan phải đối mặt, cùng với những nỗi sợ hãi và sức mạnh bên trong của chính mình. Họ sẽ phải khám phá nhiều điều kỳ diệu và bí ẩn trong hành trình tìm kiếm lối thoát của mình.