Cuộc Tẩu Thoát Khỏi Mê Cung Vô Tận - Chương 3
Chương 3: Những Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Ánh sáng từ cánh cửa phía trước chói lòa, xua tan đi bóng tối và dẫn lối cho Minh và Lan. Họ bước vào một hành lang rộng rãi, nơi không khí ẩm ướt và mùi ẩm mốc phả vào mặt. Những bức tường bằng đá được chạm khắc tinh xảo, vẽ lên những câu chuyện từ xa xưa. Minh và Lan chậm rãi tiến về phía trước, đôi mắt họ đắm chìm trong vẻ đẹp của những họa tiết kỳ bí.
“Có cảm giác như nơi này từng là một cung điện,” Lan nói, ngưỡng mộ trước những bức tranh trên tường. “Mọi thứ thật kỳ diệu.”
“Đúng vậy, nhưng đừng để bị cuốn hút quá. Chúng ta vẫn còn phải tìm lối ra,” Minh nhắc nhở, không quên giữ tinh thần cảnh giác.
Khi họ đi sâu vào hành lang, bỗng nhiên một tiếng động vang lên từ phía sau. Họ quay lại, và một bóng đen lướt qua, nhanh như chớp.
“Cái gì vậy?” Lan thì thầm, đôi mắt cô mở to trong sự lo lắng.
“Có thể là con quái vật nhỏ mà chúng ta đã gặp,” Minh suy đoán, nhưng không thấy bóng dáng nào nữa.
“Chúng ta nên đi theo,” Lan đề nghị, không để sự sợ hãi ngăn cản.
Họ theo dấu vết của bóng đen, đi qua những khúc quanh hẹp. Bỗng nhiên, tiếng thở dốc của một ai đó vang lên từ phía trước. Minh và Lan dừng lại, cảm giác hồi hộp tràn ngập trong lòng.
“Có ai đó ở đây!” Minh nói, sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt.
“Chúng ta nên cẩn thận,” Lan đáp, lén lút bước về phía âm thanh.
Họ bước vào một căn phòng lớn, và trong góc, một người đàn ông đang ngồi co ro. Ông ta có vẻ mệt mỏi và bẩn thỉu, nhưng ánh mắt của ông lại lấp lánh một cách kỳ lạ.
“Các cậu… đến đây từ đâu?” Ông ta hỏi, giọng nói khản đặc.
“Chúng tôi cũng đang tìm cách thoát ra khỏi mê cung này,” Minh trả lời, hơi ngập ngừng. “Ông là ai?”
“Tôi là Thạch,” ông ta nói, cố gắng đứng dậy nhưng không đủ sức. “Tôi đã ở đây rất lâu. Tôi đã thấy nhiều người đến và đi, nhưng không ai thoát được.”
“Ông có biết cách thoát ra không?” Lan hỏi, cảm giác hồi hộp và hy vọng đan xen.
“Có một cách,” Thạch đáp, ánh mắt ông trở nên nghiêm túc. “Nhưng nó không dễ dàng. Bạn phải đối mặt với chính những nỗi sợ hãi của mình.”
“Chúng tôi đã làm điều đó rồi!” Minh khẳng định, lòng quyết tâm dâng cao. “Chúng tôi đã vượt qua một thử thách.”
“Điều đó tốt,” Thạch gật đầu. “Nhưng còn nhiều thử thách khác đang chờ đợi. Bạn cần phải tìm ra sức mạnh của mình.”
“Ông có biết những thử thách đó là gì không?” Lan hỏi, bước gần hơn.
“Đúng,” ông nói, giọng trầm buồn. “Nhưng trước khi tôi nói, bạn cần phải giúp tôi thoát khỏi đây trước đã. Tôi không thể một mình nữa.”
“Ông cần giúp gì?” Minh hỏi.
“Có một viên đá ở phía cuối mê cung. Nó mang sức mạnh to lớn, nhưng cũng đầy nguy hiểm. Nếu các bạn mang viên đá về đây, tôi có thể giúp bạn tìm ra lối thoát.”
“Chúng ta sẽ làm điều đó,” Lan quyết định, ánh mắt cô tràn đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ giúp ông.”
“Cẩn thận, vì viên đá sẽ thử thách các bạn,” Thạch cảnh báo. “Chỉ có những người đủ mạnh mẽ mới có thể lấy được nó.”
“Chúng tôi đã sẵn sàng,” Minh khẳng định, nắm chặt tay Lan.
Họ nhanh chóng ra khỏi căn phòng, lòng đầy quyết tâm và sẵn sàng đối mặt với thử thách mới. Theo chỉ dẫn của Thạch, họ tìm đường đến cuối mê cung, nơi viên đá đang chờ đợi.
“Phía trước là một khúc quanh,” Minh nói, chỉ vào một lối đi tối tăm. “Chúng ta phải đi qua đó.”
“Hãy cẩn thận,” Lan nhắc nhở. “Có thể có bẫy ở đây.”
Khi họ bước vào khúc quanh, không khí trở nên ngột ngạt và tiếng thì thầm từ những bức tường lại vang lên, như thể chúng đang cảnh báo họ. Minh cảm thấy tim đập mạnh hơn, nhưng anh cố gắng không để nỗi sợ hãi chi phối.
Đến cuối lối đi, họ phát hiện ra một cánh cửa đá lớn với một biểu tượng kỳ lạ khắc trên đó. Biểu tượng giống như hình một con rồng đang cuộn tròn.
“Đây có thể là nơi giữ viên đá,” Lan nói, giọng thấp. “Nhưng làm thế nào để mở cửa?”
“Có lẽ chúng ta phải giải mã biểu tượng này,” Minh suy nghĩ. “Có thể nó liên quan đến những nỗi sợ mà chúng ta đã phải đối mặt.”
Họ tiến lại gần, nhìn kỹ biểu tượng. Minh nhớ lại những ký hiệu mà họ đã thấy trong căn phòng trước đó và bắt đầu tìm ra mối liên kết.
“Có lẽ biểu tượng này biểu trưng cho sức mạnh và sự dũng cảm,” Minh nói, cảm giác tự tin dần dần quay trở lại. “Chúng ta cần phải khẳng định sức mạnh của mình trước cánh cửa này.”
“Hãy cùng nhau,” Lan nói, nắm chặt tay Minh. “Chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào.”
Họ đặt tay lên cửa, cùng lúc khẳng định:
“Chúng ta không sợ hãi, chúng ta là những người mạnh mẽ!”
Đột nhiên, cánh cửa đá bắt đầu rung chuyển, những tiếng động vang lên và từ từ mở ra.
“Đi nào!” Minh kêu lên, và cả hai nhanh chóng lao vào bên trong.
Khi họ bước vào, ánh sáng rực rỡ từ viên đá lớn ở giữa phòng khiến mọi thứ xung quanh sáng bừng. Viên đá tỏa ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ, nhưng cũng đầy thử thách.
“Hãy cẩn thận!” Lan cảnh báo, khi họ tiến lại gần viên đá.
Nhưng ngay khi họ đến gần, viên đá bỗng dưng phát ra một tiếng động lớn và tỏa ra những luồng sáng chói mắt. Những hình ảnh trong quá khứ hiện lên, những nỗi sợ hãi của cả hai lại lần nữa bùng lên trong tâm trí họ.
“Chúng ta phải đối mặt với nó một lần nữa!” Minh thét lên, lòng đầy quyết tâm.
“Cùng nhau, không bao giờ từ bỏ!” Lan nói, nắm chặt tay Minh.
Họ đứng bên nhau, sẵn sàng đối mặt với thử thách mà viên đá mang lại, và cũng là cách để tìm thấy sức mạnh bên trong mình.
Cuộc hành trình của Minh và Lan đang đi vào những thử thách mới, nơi họ sẽ phải chiến đấu không chỉ với những nỗi sợ hãi của bản thân mà còn với sức mạnh của viên đá bí ẩn. Những điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Họ có thể vượt qua được không? Hãy cùng chờ xem!