Cuộc Truy Đuổi Của Thuyền Trưởng Hook - Chương 4
Chương 4: Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt
Trời còn tờ mờ sáng, mặt biển yên ả đón nhận những cơn gió nhẹ. Trên boong tàu “Bóng Đêm Vĩnh Cửu”, không khí căng thẳng bao trùm. Thủy thủ đoàn đã sẵn sàng, vũ khí trong tay, mắt nhìn về phía chân trời chờ đợi cuộc đối đầu.
Hook đứng trên mũi tàu, ánh mắt ông lạnh lùng nhưng đầy quyết tâm. Ông biết rằng trận chiến này sẽ không dễ dàng, nhưng sự sống còn của họ phụ thuộc vào sự dũng cảm và chiến lược đúng đắn.
“Thuyền trưởng, tàu Hải quân đang tiến đến,” Jack, thủy thủ trẻ, báo cáo từ cột buồm.
Hook gật đầu, ra hiệu cho thủy thủ đoàn chuẩn bị. “Mọi người, vào vị trí! Chúng ta sẽ không để chúng có cơ hội tấn công trước.”
Trên boong tàu Hải quân, Đô đốc William đứng uy nghi, đôi mắt sắc bén quét qua mặt biển. Ông nhìn thấy chiếc tàu cướp biển “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” từ xa và cảm nhận được sự quyết tâm trong từng động tác của thủy thủ đoàn của mình.
“Chuẩn bị pháo! Khi đến tầm bắn, khai hỏa ngay lập tức,” William ra lệnh, giọng ông mạnh mẽ và đầy uy lực.
Tàu Hải quân tiến đến gần, và khi chúng vào tầm bắn, một loạt đạn pháo nổ vang trời, hướng thẳng về phía “Bóng Đêm Vĩnh Cửu”. Hook ra hiệu cho thủy thủ đoàn tránh đạn, và nhanh chóng đáp trả bằng những viên đạn pháo của mình.
Hai chiếc tàu giao chiến ác liệt, những viên đạn pháo bay vút qua không trung, tạo ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc. Mảnh vỡ bay tung tóe, làm mặt biển xung quanh trở nên hỗn loạn.
“Đừng để chúng tiếp cận quá gần! Bảo vệ boong tàu!” Hook hét lớn, dẫn dắt thủy thủ đoàn trong từng động tác.
Jane và Smee cùng những thủy thủ khác chiến đấu không ngừng nghỉ. Jane vung kiếm, đánh bật những tên lính Hải quân cố gắng đột nhập lên boong tàu. Smee, với chiến lược tài tình, dẫn dắt một nhóm thủy thủ phản công mạnh mẽ.
“Bọn chúng đông quá!” một thủy thủ hét lên, nhưng Jane đáp lại bằng giọng kiên quyết, “Chúng ta đã vượt qua nhiều trận chiến. Đừng để chúng áp đảo tinh thần!”
Trong khi đó, trên boong tàu Hải quân, Đô đốc William không ngừng ra lệnh, cố gắng dồn ép đối phương. Nhưng ông nhận ra rằng Hook và thủy thủ đoàn của hắn quá tài giỏi và kiên cường.
“Chúng ta phải thay đổi chiến lược. Tập trung tấn công vào cột buồm của chúng! Nếu phá hủy được cột buồm, chúng sẽ mất khả năng di chuyển,” William ra lệnh.
Hook nhận ra ý đồ của đối phương. “Smee, bảo vệ cột buồm! Đừng để chúng tiếp cận!”
Smee nhanh chóng dẫn một nhóm thủy thủ tới bảo vệ cột buồm, chống lại những đợt tấn công dồn dập của Hải quân. Mặc dù bị áp đảo về số lượng, sự kiên định và chiến lược khôn ngoan của Hook và thủy thủ đoàn đã giữ vững được cột buồm.
Trận chiến kéo dài đến tận trưa, mặt trời chiếu rọi khắp mặt biển, làm nổi bật những dấu vết của cuộc giao tranh khốc liệt. Cả hai bên đều bị tổn thất nặng nề, nhưng không ai chịu nhượng bộ.
“Chúng ta không thể tiếp tục thế này. Cần phải tạo ra sự bất ngờ,” Hook nói nhỏ với Smee khi cả hai tạm nghỉ sau một đợt tấn công.
“Thuyền trưởng, chúng ta có thể sử dụng lựu đạn khói để tạo ra một màn sương che khuất. Sau đó, chúng ta tấn công từ phía sau,” Smee đề xuất.
Hook gật đầu, “Tốt, làm ngay. Jane, dẫn dắt nhóm thủy thủ chuẩn bị lựu đạn khói. Khi màn sương che khuất, chúng ta sẽ di chuyển nhanh chóng và tấn công từ phía sau.”
Khi lựu đạn khói được ném ra, một màn sương dày đặc bao phủ toàn bộ khu vực, che khuất tầm nhìn của Hải quân. Trong lúc đó, Hook và thủy thủ đoàn nhanh chóng di chuyển, chuẩn bị cho cuộc tấn công bất ngờ.
“Đây là cơ hội của chúng ta! Tấn công!” Hook ra lệnh, và cả thủy thủ đoàn xông lên với tất cả sức mạnh và sự quyết tâm.
Đô đốc William bất ngờ trước màn sương dày đặc, nhưng ông nhanh chóng nhận ra ý đồ của Hook. “Tất cả cảnh giác! Chúng sẽ tấn công từ bất kỳ hướng nào!”
Nhưng đã quá muộn, Hook và thủy thủ đoàn đã áp sát và tấn công mạnh mẽ. Những viên đạn pháo từ “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” bắn trúng mục tiêu, gây ra sự hỗn loạn trên tàu Hải quân.
“Chúng ta phải rút lui!” một sĩ quan Hải quân hét lên, nhưng Đô đốc William cắn răng, biết rằng họ đã thất bại.
“Rút lui! Chúng ta sẽ quay lại!” William ra lệnh, và tàu Hải quân bắt đầu rời đi, để lại một cảnh tượng hỗn loạn trên biển.
Hook đứng trên boong tàu, nhìn theo chiếc tàu Hải quân đang rời đi. “Chúng ta đã chiến thắng trận này, nhưng cuộc chiến vẫn còn dài.”
Thủy thủ đoàn reo hò, nhưng Hook biết rằng họ cần phải chuẩn bị kỹ càng hơn cho những cuộc tấn công tiếp theo. “Smee, kiểm tra thiệt hại và chuẩn bị sửa chữa. Jane, hãy tập trung chăm sóc những người bị thương.”
Khi mặt trời lặn, chiếc tàu “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” nằm yên lặng trên mặt biển, chuẩn bị cho một đêm dài. Hook biết rằng ngày mai sẽ lại là một ngày đầy thử thách, nhưng với sự đoàn kết và lòng trung thành của thủy thủ đoàn, ông tin rằng họ có thể vượt qua mọi khó khăn và tiếp tục cuộc sống tự do trên biển cả.