Cuộc Truy Đuổi Của Thuyền Trưởng Hook - Chương 5
Chương 5: Đồng Minh Bất Ngờ
Đêm buông xuống, ánh trăng chiếu rọi khắp mặt biển, tạo nên một khung cảnh huyền ảo. Trên tàu “Bóng Đêm Vĩnh Cửu”, thủy thủ đoàn đã mệt mỏi sau trận chiến, nhưng họ vẫn không ngừng làm việc, sửa chữa và chăm sóc những người bị thương. Hook đứng trên boong tàu, đôi mắt ông nhìn xa xăm, suy nghĩ về những gì sắp tới.
“Thuyền trưởng, chúng ta đã kiểm tra thiệt hại. Tàu vẫn ổn định nhưng cần thêm thời gian để sửa chữa hoàn toàn,” Smee báo cáo.
“Chúng ta sẽ cần phải di chuyển tới một nơi an toàn để sửa chữa và tiếp tục chuẩn bị,” Hook nói, giọng ông trầm tư. “Có tin tức gì từ Jane và nhóm điệp viên không?”
“Chưa có thông tin mới, thuyền trưởng. Nhưng chúng ta vẫn đang theo dõi,” Smee đáp.
Bất ngờ, từ xa có tiếng gọi lớn, làm mọi người trên boong tàu giật mình. Một thuyền nhỏ đang tiến tới gần “Bóng Đêm Vĩnh Cửu”. Hook ra hiệu cho thủy thủ đoàn cảnh giác, tay ông nắm chặt cây gậy chỉ huy.
“Tất cả cảnh giác! Chúng ta không biết đó là ai,” Hook ra lệnh.
Khi thuyền nhỏ đến gần, một người đàn ông đứng dậy, giơ cao hai tay lên để chứng tỏ mình không có vũ khí. “Tôi là thuyền trưởng Thomas của tàu ‘Ngọn Lửa Bất Diệt’. Tôi đến đây để thương lượng,” ông ta nói lớn.
Hook nhíu mày, không tin tưởng. “Thương lượng gì? Tại sao tôi phải tin ông?”
Thomas cười nhẹ, “Tôi biết rằng chúng ta có cùng một kẻ thù chung – Hải quân Hoàng gia. Nếu không hợp tác, cả hai tàu chúng ta sẽ bị tiêu diệt. Hãy để tôi lên tàu và chúng ta có thể nói chuyện.”
Hook ra hiệu cho thủy thủ đoàn thả thang dây. “Được, lên đây. Nhưng nhớ, bất kỳ hành động nào đáng ngờ, ông sẽ không có cơ hội rời khỏi tàu này.”
Thomas lên boong tàu, gương mặt ông tỏ vẻ chân thành. “Thuyền trưởng Hook, tôi đến đây với một đề nghị hợp tác. Chúng ta đã nghe về cuộc đối đầu của ông với Hải quân và cách ông đánh bại chúng. Tôi tin rằng chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau.”
“Giúp đỡ lẫn nhau thế nào?” Hook hỏi, đôi mắt ông vẫn đầy cảnh giác.
“Chúng tôi có thông tin về một kế hoạch lớn của Hải quân. Họ đang tập trung lực lượng để tiêu diệt mọi băng hải tặc trong khu vực này. Nếu không hợp tác, chúng ta sẽ bị tiêu diệt từng người một,” Thomas giải thích.
“Và ông muốn gì đổi lại?” Hook hỏi thẳng thừng.
“Chỉ đơn giản là liên minh tạm thời. Chúng tôi cần sự giúp đỡ của ông trong việc đánh bại Hải quân. Sau đó, chúng ta có thể chia sẻ những phần thưởng từ các cuộc tấn công,” Thomas đề xuất.
Hook suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Được, nhưng chỉ là tạm thời. Nếu tôi phát hiện ra bất kỳ sự phản bội nào, ông sẽ không có cơ hội hối hận.”
Thomas mỉm cười, “Tôi hiểu. Sự sống còn của chúng ta phụ thuộc vào sự hợp tác này.”
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, hai chiếc tàu – “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” và “Ngọn Lửa Bất Diệt” – cùng nhau lên kế hoạch cho cuộc tấn công tiếp theo. Jane và nhóm điệp viên của cô trở về với những thông tin quý giá về lực lượng và vị trí của Hải quân.
“Chúng đang tập trung ở phía nam đảo, chuẩn bị cho cuộc tấn công lớn,” Jane báo cáo.
Hook và Thomas cùng nhau lập kế hoạch. “Chúng ta sẽ tấn công từ hai phía, tạo sự bất ngờ và phân tán lực lượng của chúng,” Hook đề xuất.
Thomas đồng ý, “Chúng tôi sẽ tấn công từ phía bắc, làm chúng mất cảnh giác. Khi chúng chuyển hướng, ông sẽ tấn công từ phía nam.”
Kế hoạch được thiết lập, và thủy thủ đoàn của cả hai tàu chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới. Họ biết rằng đây là cơ hội tốt nhất để đánh bại Hải quân và bảo vệ tự do của mình.
Khi mặt trời lên cao, hai chiếc tàu bắt đầu di chuyển. “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” và “Ngọn Lửa Bất Diệt” lướt trên mặt biển, tiến đến gần khu trại của Hải quân.
Trên tàu Hải quân, Đô đốc William đã nhận ra sự xuất hiện của hai chiếc tàu hải tặc. “Chuẩn bị sẵn sàng! Chúng sẽ tấn công!”
Nhưng ông không ngờ rằng các băng hải tặc đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Khi chiếc tàu của Thomas tấn công từ phía bắc, Hải quân tập trung lực lượng để đối phó. Và đó là lúc Hook dẫn đầu “Bóng Đêm Vĩnh Cửu” tấn công từ phía nam.
Những loạt đạn pháo nổ vang trời, cuộc đối đầu trở nên hỗn loạn. Hook chỉ huy thủy thủ đoàn của mình tấn công mạnh mẽ, trong khi Thomas và đội của ông tạo ra sự hỗn loạn từ phía bắc.
Đô đốc William bị áp đảo bởi sự tấn công bất ngờ từ hai phía. “Chúng ta bị kẹt giữa hai làn đạn! Tất cả rút lui! Chúng ta cần tái tổ chức lực lượng!”
Hook và Thomas không để Hải quân có cơ hội thoát thân. Họ tiếp tục tấn công dồn dập, buộc Hải quân phải rút lui trong hỗn loạn.
Khi trận chiến kết thúc, Hook và Thomas gặp lại nhau trên boong tàu “Bóng Đêm Vĩnh Cửu”. “Chúng ta đã chiến thắng trận này, nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc,” Hook nói, giọng ông đầy quyết tâm.
Thomas gật đầu, “Đúng vậy. Nhưng với sự hợp tác này, chúng ta có thể đánh bại Hải quân và bảo vệ tự do của mình.”
Hook nhìn xa xăm, biết rằng cuộc chiến còn dài. Nhưng với sự đoàn kết và quyết tâm, họ tin rằng có thể vượt qua mọi thử thách và tiếp tục cuộc sống tự do trên biển cả.